当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

汉宫春注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-16)诗词拼音1

赵时奚 宋代诗词 汉宫春

hàn gōng chūn

shuāng jiǎo qiān lín zhèngshíqiáo rén jìng chūn mǎn héngtáng hán huā kāi xiǎo hūn huáng míng shāàn cǎo duì dōng fēng shēn suǒ xián táng jīn lòu duǎn jiāng nán yuǎn mèng huí yún lěng xiāo xiāng zhòngdào jiù shí huā xià àn shēng chè yuè zhèng西láng tíng tíng ài yǐng fěn báoxīn zhuāng jīngsuǒ shòu sǔn màn shéizhīxīn shì liángxiū gēngtīng chéng tóuhuà jiǎoshēng shēng duàn rén cháng

作者简介:

作者的诗词

赵时奚的诗词

汉宫春

霜皎千林,正石桥人静,春满横塘。寒花自开自落,晓色昏黄。明沙暗草,对东风,深锁闲堂。金漏短,江南路远,梦回云冷潇湘。
重到旧时花下,按玉笙歌彻,月正西廊。亭亭爱伊素影,粉薄新妆。经所瘦损,漫谁知、心事凄凉。休更听,城头画角,一声声断人肠。

恋绣衾

迢迢江路日又曛。为春迟、长是怨春。小立马、千林下,寄寒香、归赠故人。
相逢细说经年恨,早匆匆、吹散霁去。算惆怅、芳菲事,粉蝶知、应自断魂。

赵时奚的名句

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/11731.html

分享给朋友: