当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

过扬子江注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-17)诗词拼音1

王令 宋代诗词 过扬子江

guòyáng jiāng

chángjiāng lái cóng yuǎn 西zhān zhōngshǔ shān liú shǐ shuǐ jiān chuān yuán hùnlèi shè shì yán bēnhún wànliú qǐng yān hài xiè tiān lái ruòhǎi tiān cháo wǎng dàn nánān tián gōng chōngxióng tūn niè shì wèi yàn yīn gōng chéng fěi yáo móu qiān jiǔ kǒu xiào yǎn tóujīn qián lái fāng dōng shí fēng zhān zhān xiān hōng jià gāo làng shān xiānglián niányǒuwàndǐng jiù fèi pēng qún jiǎn tiān yáng shèngfén shuò guǐ zhēng páoxún shēng shì zhuàng shuōyǒukǒu jiē qián shāoshōu liǎn qíng fēng dàng fēn {{shàngxià jiān }}hán chéngdòng shì liáng xiānwǎn rán jìng yǎng zhào qīng tiān lián xiá guānqīng shén xīn shì fēnméi rán yǒuyáo shùn shí huì hǎi zhān dēng xián liú èshēng zhān chú yán xué kōngdàng hūn jiān jiān hào pāng pèi jìn rùn xián jiànqún shān 西nán lái chuí tiān xià wéi chānshuāng fēng yuè líng cuì shēng lián chéngzhào àn cǎn huà jiān biǎnzhōu chū zhōngliú yǎng zhān rén shēng guì 便biàngǒu xìnyòng zhānfāng xiè huáng chén qiè shēn fàng cāng jiān xián cóng niǎo yóu xiāngjiāo lóng qián zhùshì jìn diào àn chán chā yán hángchūn duō wēi zuò wǎn dēng cháng yǎng jùn gāo ài shàn xià qiān gēngkuàng jiānfàng shī fēng xiānhángqiú shì jiāo wàng zuì jiāng chéng lián chū chǔyàojiē dào zhōng qióng xián

作者简介:

王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。

作者的诗词

王令的诗词

寄洪与权

剑气寒高倚暮空,男儿日月鏁心胸。

莫藏牙爪同痴虎,好召风雷起卧龙。

旧说王侯无世种,古尝富贵及耕佣。

须将大道为奇遇,莫踏人间龌龊纵。

慈竹

不求丹凤食,不学景龙吟。

自有慈仁意,相依岁月深。

潜符君子道,可媿世人心。

徒尔秋郊外,青青数亩阴。

谢客二首

跹跹出何为,奄奄归就卧。

不知身所谋,徒与俗相和。

本无声利求,久厌车马过。

诗书虽满前,走奔不暇坐。

收身衣食余,抱病岁月破。

得不胜所忘,进亦何可课。

前躅杳难跻,下愚旋易堕。

得劫有然尔,命矣何可奈。

苦热

土燥木根焦,禽穷自拔毛。

龙遗赤日走,天避火云高。

虎惧千山炽,鲸忧四海熬。

风微不饱腹,蝉亦为身号。

寄宿倅陆经子履

勋业悠悠未可贪,直须随处酌醺酣。

君知仕路三无愠,我与人情七不堪。

闻借朱衣为别乘,想回青眼忆高谈。

东风尚有西行约,甬水桥边定解骖。

王令的名句

子规夜半犹啼血,不信东风唤不回。 :出自《送春

三月残花落更开,小檐日日燕飞来。 :出自《送春

昆仑之高有积雪,蓬莱之远常遗寒。 :出自《暑旱苦热

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/15829.html

分享给朋友: