当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

悲善才注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-23)诗词拼音1

李绅 唐代诗词 悲善才

bēi shàn cái

wángxìng péng chí jīn luán 殿diàn kāi gāo bǐng zhú dōng tóucáo shàn cái qǐng jìn xīn fān cuì éliè zuò céng chéng shēng cānchāxiào tiān yán jìng tīng zhū dànzhòng rán gǎn xián huā jīn fèng dāngchéng zhuǎnwàn lǒng xián huī huā fān fèng xiào tiān shànglái péi huí mǎn 殿diàn fēi chūn xuě chōu xián xīn shēng jīn líng pèi xiāngcuō qiēliú yīng fēi shànglín xiān xióng míng yuè shí fèng zhào shì jīn luán bié殿diàn chéng ēn zhàodànsān yuè jiāng chūn cǎo 绿jiǔ xiāo tiān xià yún duān rán gōngfèng qián jìndànmiào dāngchūn hán quán zhù shè lǒng shuǐ kāi yàn fān fēi xiàng tiān méixūn chén àn chēsànwéixīn shēng yǒutàn míng nián guānjiàn qiáo shān wànchén tóu hǎi pàn lóngqín shā shàng huánfēi bái shǒu shēng cóng lǐng guī wén dào shàn cái chéng xiǔ kōngfèng yīn huī nán qiáosān chūn wǎn yǒudànxián yuàn jìng tīng shēn zòu chǔ yuè guāng chū wén jiāng yàn xīn bēi juélèi lán gāngēngwéitiáoxián fǎn dànqiū chuī dòng yáo shén pèi yuè zhū qiāo shuǐ jīng pán lián huái hǎi tónghèn níng xīn wèi néngchóu chàng zhuī怀huái wànshì kōngyōng mén gǎn kǎi wéiěr

作者简介:

李绅(772—846)汉族,亳州(今属安徽)人,生于乌程(今浙江湖州),长于润州无锡(今属江苏)。字公垂。27岁考中进士,补国子助教。与元稹、白居易交游甚密,他一生最闪光的部分在于诗歌,他是在文学史上产生过巨大影响的新乐府运动的参与者。作有《乐府新题》20首,已佚。著有《悯农》诗两首:“锄禾日当午,汗滴禾下土,谁知盘中餐,粒粒皆辛苦。”脍灸人口,妇孺皆知,千古传诵。《全唐诗》存其诗四卷。

作者的诗词

李绅的诗词

江亭

瘴江昏雾连天合,欲作家书更断肠。

今日病身悲状候,岂能埋骨向炎荒。

赋月

月。光辉,皎洁。耀乾坤,静空阔。圆满中秋,玩争诗哲。

玉兔镝难穿,桂枝人共折。万象照乃无私,琼台岂遮君谒。

抱琴对弹别鹤声,不得知音声不切。

长门怨

宫殿沈沈晓欲分,昭阳更漏不堪闻。

珊瑚枕上千行泪,不是思君是恨君。

却过淮阴吊韩信庙

功高自弃汉元臣,遗庙阴森楚水滨。英主任贤增虎翼,

假王徼福犯龙鳞。贱能忍耻卑狂少,贵乏怀忠近佞人。

徒用千金酬一饭,不知明哲重防身。

华山庆云见

圣主祠名岳,高峰发庆云。金柯初缭绕,玉叶渐氛氲。

气色含珠日,晴夫吐翠雰。依稀来鹤态,仿佛列山群。

万树流光影,千潭写锦文。苍生欣有望,祥瑞在吾君。

李绅的名句

假金方用真金镀,若是真金不镀金。 :出自《答章孝标

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/166153.html

分享给朋友: