当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

逾岭峤止荒陬抵高要注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-23)诗词拼音1

李绅 唐代诗词 逾岭峤止荒陬抵高要

lǐng jiàozhǐ huāng zōu gāo yào

tiān jiāngnán běi fēnhán běi bèigāo qiú nán huì hán níng wéiróng jiāo yán zhēng jiézuòchóng huǐzhōu wángzhǐ huàwéi jīng mán hàn záo yuǎn tōngchányán nán biāo tóng zhù xiàn huāng jiǎolǐng cóng qióng xiǎn jiān héng shān jié duàn yán fāng běi huí yàn fēng nán zhàng yān hēi wànbēnshāng zuòlóngtuān fēi làng shéng zhí qiān bàng sǒng yuán xiào bēi dān shéxuán huǐqián wēi shélónggāo làng piē chén diàn suí lǐng tóuzhú mēnglónghuǒ chāihóngjiāo yàn shāo lǐng shàngquán fēnnán běi liú hángrén zhào shuǐ chóu cháng yīn sēn shípán yíng hán nuǎn cháng zhàng yún zàn juànhuǒ shān wài cāng máng hǎi qióng fānzhè yuán niǎo shēng xiāngzhuīxiāo tóngbǎi chǔ谿tān qíng shí léi diàn hūn cháng yàn wàng jiān fēng yuǎn sān jiāng lǐng wànzhòngyuè tōngqīng yuǎn xiá yàn fēi nánzhāng jiāng dōng yún zhēng shuāng xiàn táo dōng huáfěi shí biàn tiān chángchuí yǐnjiàn hóngyán qián xián yànxìng féng léi dàng yāo hūn qiè bēi huān chū hǎi mén 西yǎn míng kànshǎochángběi fēng shēn xǐng biàn hán wēn shēng zhé yīn qián tòng shū chéng jìng zhōng liáng biǎo shì fēi zhāojiàng guàn wéichóu míng huáng shèng wén huáng 使shǐ kùn guǐ fāng hàn chén zhōng wěijīn shuāisǒu zhònghuī guāng gāo míng bái ēn shēn hǎi 齿chǐ suī cán zhuàng xīn zài kōngkuì dàimáo língxiǔ cán qiān zǎi

作者简介:

李绅(772—846)汉族,亳州(今属安徽)人,生于乌程(今浙江湖州),长于润州无锡(今属江苏)。字公垂。27岁考中进士,补国子助教。与元稹、白居易交游甚密,他一生最闪光的部分在于诗歌,他是在文学史上产生过巨大影响的新乐府运动的参与者。作有《乐府新题》20首,已佚。著有《悯农》诗两首:“锄禾日当午,汗滴禾下土,谁知盘中餐,粒粒皆辛苦。”脍灸人口,妇孺皆知,千古传诵。《全唐诗》存其诗四卷。

作者的诗词

李绅的诗词

江亭

瘴江昏雾连天合,欲作家书更断肠。

今日病身悲状候,岂能埋骨向炎荒。

赋月

月。光辉,皎洁。耀乾坤,静空阔。圆满中秋,玩争诗哲。

玉兔镝难穿,桂枝人共折。万象照乃无私,琼台岂遮君谒。

抱琴对弹别鹤声,不得知音声不切。

长门怨

宫殿沈沈晓欲分,昭阳更漏不堪闻。

珊瑚枕上千行泪,不是思君是恨君。

却过淮阴吊韩信庙

功高自弃汉元臣,遗庙阴森楚水滨。英主任贤增虎翼,

假王徼福犯龙鳞。贱能忍耻卑狂少,贵乏怀忠近佞人。

徒用千金酬一饭,不知明哲重防身。

华山庆云见

圣主祠名岳,高峰发庆云。金柯初缭绕,玉叶渐氛氲。

气色含珠日,晴夫吐翠雰。依稀来鹤态,仿佛列山群。

万树流光影,千潭写锦文。苍生欣有望,祥瑞在吾君。

李绅的名句

假金方用真金镀,若是真金不镀金。 :出自《答章孝标

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/166215.html

分享给朋友: