当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

何侍御为予谈泰山蓬莱东海之胜令我飞动辄赋长篇注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-24)诗词拼音1

宗臣 明代诗词 何侍御为予谈泰山蓬莱东海之胜令我飞动辄赋长篇

shì wéitán tài shān péng lái dōng hǎi zhī shènglíngfēi dòng zhé chángpiān

sān nián jiànjīn mén zǒu xiāngjiànqīng yuán yán qián shàngtài shān diān dōng hǎi péng lái jiē suǒ rén chuántài shān gāo běi tiān céng dēngzhuǎnzhǎi zhèn zhí shān zuì gāo tóuhuǎng rán xiào tiān mén bái tiān mén dōng 西xiāngduì kāi xīng dǒufǎng é bēi fēng yáo chuī hán suī zhuózhòngqiú chīsān fēng chā qīng yún zhōngchán yán tiān guānfēng tóuwàng chén chén chén chén shēn shàngbēntiān fāng chì zhú lièběn dānghuǎng bàn kōngfēi zhàng xié hángxún jīn hàn huáng shàng liú fēng chánbēi qín rén yóu shèng gōng shílián huā táo huā qiān bǎi fēng yǐn yǐn chū liè nán wàng yuè 西wàng qín wànqīng tiān hán huí jià yòu dēng péng lái shān péng lái nǎi zài dōng hǎi dōng hǎi zhōng qióng hào dàng wēi máng zhàn kōngxiān rén gòngshān zhī bái guāncháo guānrán chángfēng zhèn tiān liǎng biàn hǎi yún hēi jīng làng páikōnglái guài shíyán qiějiāo lóng fèn zhì shén dòng wěiqiān chǐzuǒ yòu dōng 西zǒu língguī 广guǎnglíng kuáng xīn xióng wén mǎn xiōng chángjiàn cuī fēng duǎn gōu zhí xià jiāo rén zhái hǎi zhōnglóng shǒu shān zhōngbào néngshè shí xiù xiè chén shì jūn sàntiān zuò kànwànqiánkūn kāi

作者简介:

宗臣(1525~1560)明代文学家。字子相,号方城山人。兴化(今属江苏兴化)人。南宋末年著名抗金名将宗泽后人。嘉靖二十九年进士,由刑部主事调吏部,以病归,筑室百花洲上,读书其中,后历吏部稽勋员外郎,杨继盛死,臣赙以金,为严嵩所恶,出为福建参议,以御倭寇功升福建提学副使,卒官。诗文主张复古,与李攀龙等齐名,为“嘉靖七子”(后七子)之一,散文《报刘一丈书》,对当时官场丑态有所揭露,著有《宗子相集》。

作者的诗词

宗臣的诗词

浙溪晓起

天门不关飞早霜,精晶水帘浮日光。水面云华湿不起,鱼龙吹沫穿石梁。

波间石苔绿于发,袅袅漾之千尺长。微风千里湛空碧,孤槎疑是来潇湘。

登景山落霞亭二首 其一

雪后登山落木繁,朱霞犹自出天根。奇峰断石频停马,绝壁枯枝乱挂猿。

桂树千秋怀旧国,浮云何处望中原。蓬莱东去未为远,吾欲簌风叩日门。

寄远曲二首 其一

秦塞君校笔,章台妾倚栏。雁书何寂寞,龙剑有艰难。

烽燧春华暮,琵琶晓泪寒。自知容色落,不忍对花看。

山陵道中四首 其三

路迷人屡问,路险骑常停。折柳新能绿,看山近失青。

峰高天兀兀,泉细日泠泠。何处无春色,吾今爱地灵。

再集子与得山字

七首胡霜照客颜,相逢侠气满燕关。荆轲西去此其辈,易水东流不可还。

天地只今飞赤羽,江湖何处问青山。悲歌忽忆行藏计,为尔云霄愁佩环。

宗臣的名句

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/199660.html

分享给朋友: