当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

赴阙次留献荆南成相公三十韵注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-25)诗词拼音1

吴融 唐代诗词 赴阙次留献荆南成相公三十韵

quēliú xiàn jīng nán chéng xiānggōng sān shí yùn

fēnkǔn jiān wén chí héng yǒugōng jīng nán zhīhǎi nèigēngshéitóngfēng xiù dāngtiān è xióng yún shēng yuè liù jūn gōng líng qiū sǒng xīn yuán jiànkōngshén qīng cān hàng xiè yǐnhóng méng lín shì chéng quán shēn zhàng zhì zhōng jiěān 广guǎngzhǔ xiào zāng hóng wǎng féng duō nánlái tǒng róng zhuó yún mèng huǒ yāo gōng chǎn lóu táigòu lián jiāng zhì dié lóngpíng zhǎng shàngyǒngchū zhōngshì láo rén níngyīn guǐ gōng běn sān zài jīn wànjiātōnghuà héngqīng quèwēi qiáng liè cǎi hóngfēi xiá xiù sòng tíng fēng cháng广guǎngpán qiú chí xián yǐn diào tǒng xián jīn jiàn xuě shuāng róng jiǔ mǎn liáng chén dòng cán lòu zhōng jiǎn cháng dànjìng guì jué shì qióng chóng wéi yàochén chéng xiǎn qiú lóng gān táng míng shì shù xìng fēi féngniàn wéiqiān fāng xié shànggōng tòng zhīzāo zhǐ pín tàn wěipiāo péng jiè zhái zhū máo 绿fēnqūn zhǐ hóngzhīcán yànguǎn shèngníngjuéruǎn qióng huàn hànzhān míng zhǔ làng biédiào wēng zēngyōu sāiguī zhú biān鸿hóng gǎn shēn hǎi xián ēn zhòngsōng hánghángliǔ mén huí shǒu xià dōng

作者简介:

吴融,唐代诗人。字子华,越州山阴(今浙江绍兴)人。吴融生于唐宣宗大中四年(850),卒于唐昭宗天复三年(903),享年五十四岁。他生当晚唐后期,一个较前期更为混乱、矛盾、黑暗的时代,他死后三年,曾经盛极一时的大唐帝国也就走入历史了,因此,吴融可以说是整个大唐帝国走向灭亡的见证者之一。

作者的诗词

吴融的诗词

咏柳

自与莺为地,不教花作媒。细应和雨断,轻只爱风裁。
好拂锦步障,莫遮铜雀台。灞陵千万树,日暮别离回。

南迁途中作七首。渡汉江初尝鳊鱼有作

啸父知机先忆鱼,季鹰无事已思鲈。
自惭初识查头味,正是栖栖哭阮涂。

依依脉脉两如何,细似轻丝渺似波。

月不长圆花易落,一生惆怅为伊多。

杏花

春物竞相妒,杏花应最娇。红轻欲愁杀,粉薄似啼销。

愿作南华蝶,翩翩绕此条。

染亦不可成,画亦不可得。苌弘未死时,应无此颜色。

吴融的名句

一枝红杏出墙头,墙外行人正独愁。 :出自《途中见杏花

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/236065.html

分享给朋友: