当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

隐德诗注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-25)诗词拼音1

喻汝砺 宋代诗词 隐德诗

yǐn shī

tài jìng chū èr zhōngyǒudào rén cháng dòngshì jiè wèn dào rén děng gōng cóng zhì míng niè shìhuátíng chūn hān zhàn táo xiāng lián rén shuì líng wēi láo chén zhī tóngxīn chuándào rén dòng chéngshuǐ kànxīn zhuāng xiǎo nián huí shēn xiàng lánglángrěn chóu tiào yuè huákōngyǎn hán xiū zhuǎntài chūn bǎi mèi ér dìng xīn chū shì rén yōu yōu chū wèi zhīyǒumíng huánjiànzhōu pàn guān lín yǐng shēng liáng yuán jiǎ huáng shǒu dàn dàn cāng huáng mén liè yīn bīng gēngguǐ mèi shuǎng táng huáng shì huōdài shén jūn gāo jìng guó zài bài使shǐ qián àn tóubào bǎi zhǐ shùhángshū shàn shì niè jūn què yín bēnyóu lái xiōng zhōngzhuó jiànqián chén bǎi àn xīn cháng zhǐ shì chāo rán fāng yǐn yǎn kuáng huā luàn piāo zhuì dìng qíng tiáo tuō huān wèi tóngyáng suì zuò línghángdòng yōu 使shǐ huánián zēng chū mén réng wèn wēng yīn zhū shì chābǎi zhōngfēnzhōng xiào juān shén suǒ shā shēng zhī bào dìng zhāoshēng yóu ěr cuì cái hónglián zhuóqióng jiāngbèibiān chuí fáng gōng biānqiū āsūnnán qián bàiguì kòu tóushòu shàngshì yuàn yīng piān shū suǒ wén nán cáo běi cáo chǐyǒuzhǐ tiān zhīzhīyuán ěr wéi miào yào chè cángkuàng bǎo jiàn xuán qiān yōu zhōngliàng yǒuguǐ néngyán chǔfáng qiáng yǒuěr zhū shēng zhǐ suī wēi dòng niàn guānxīn shí yōu suì duān zhītiān shàngshēn jìnrén jiānpíng dōng lín 西shězǒng zhīquè yǒuguǐ shén zhīzhàng ài wéitōngwéikōngzhīyǒuxīn nányǎn yún shì zhōngyǒumíng àn zhì hángtōngshén cái dào rén liǎng yǎn chì shěng kāi dìng rén jiānzhēn wěi zhào huá yuán jùn yǒuyǐn jūn jiē zhū shēng liú zhuǎnbēnbēnshēng bēnwèi jiāntān yóu yīn guǐ shōu suǒ xié chán huì ér āduì gòngxiào shā guān rén cháng mèng huì suī yún yōu àn qiǎo guī tóngxiū zhī kuì āi zāi guǐ jué wánggōng wèi shěngyán xiàng ruì ài rén yóu jiǎn guì guǎ qīng zhēn yǒugāo kuàng rán dànchǔdàn zhēn xiōng zhōngliú chén léishēng yōu míng liǎoshì xīn shén míng wángchén xiù bèixià tíng táng yuēbǎo zhū cún hán suì jiǔ yuán zuòguī liǎn róng zhī xiǎng yōu zhì

作者简介:

(?—1143)陵井监仁寿人,字迪孺。徽宗崇宁五年进士。知阆中县,迁祠部员外郎。钦宗靖康二年,闻金人欲废赵氏立张邦昌,乃扪其膝曰:“不能为贼臣屈!”挂冠而去,自号扪膝居士。高宗即位,从京师趋行在,复为郎。因论迁都之害,为李纲所重,除四川抚谕官,督输四川漕计、羡缗及常平钱物。建炎二年,刷川纲金帛八百余万缗,乞留用为陕州五路军粮犒设之费。绍兴元年知果州,五年移知普州,上书言蜀守备之策。改夔州路提点刑狱。因勾龙如渊荐,召对,除驾部员外郎,迁潼川府路转运副使。十年,直秘阁、知遂宁府。有《扪膝稿》。

作者的诗词

喻汝砺的诗词

草堂诗 其五

乱后飘零歇此身,风光无赖更清新。客怀易感酒添病,诗思苦悭花减春。

南枝北枝莺舌巧,前村后村雨脚匀。暂借溪边老为客,花心柳眼莫撩人。

草堂诗 其四

远屿曲洲纵复横,沙边繁鸟弄箫笙。一轩檐冷松阴合,十里林香药草生。

路转断楂逢石坐,风移深竹见僧行。晚来冲抱更清旷,时有幽人带月耕。

草堂诗 其三

从教日日敞窗扉,嫌怕风光入眼迟。剩买芒鞋供看竹,趁乘春雨去裁桤。

苦无宾客僧来后,薄有生涯鹤下时。闻道邻翁酒初熟,新篘一酌莫相遗。

草堂诗 其二

閒把烟光次第陈,岷峨风物见精神。翻成锦绣千般样,供与江山几处春。

深屋长河元老大,蛾眉曼睩却逡巡。从公乞取无边手,免作诗中半个人。

草堂诗 其一

灿灿诗翁锦里西,只缘诗好遂穷栖。竹铺冷色云连寺,柳漾晴丝鸟过溪。

凝怨不禁关树暗,驻情应恨蜀山低。离人苦怕春归尽,可忍红英半著泥。

喻汝砺的名句

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/250043.html

分享给朋友: