当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

哭李于鳞一百二十韵注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-25)诗词拼音1

王世贞 明代诗词 哭李于鳞一百二十韵

lín bǎi èr shí yùn

xià zhēn lín shī xián néngdài yuè shéiwèn gāo tiān cái chuí sān dǒubēi lái biàn yánrén yīngdùncuò huò huǐ táozhēn niàn ěr qiān jùn shēng cāo wànquán rén qín chǎn dān xué xiān qīng tián miào xīng qīng jīng yuè xié 穿chuān gōu shēn bǎi zhàng ěr tuán jié jiǔ qiū zhān wén xiān qín shàngshī bēi zhèngshǐ huányán zhū cuò guī yuán lóng yún biǎo shén chāo xiàng xiān yīnpán gāo jiézhōu měi 便biànhuánbiǎo fēng zhǒng qián zhēng róng lòutóujiǎobǎi tuō xiè quán hǎi kuò shān lǎo yún shēn shísuǐ jiān jǐn cái huánshǔ jùn jiù tián rào jiāng shēng ruǐ fēn shìquán zhà kuī ráo hài jīng shíjiězuānyányǒuyǎn kàncóng bái wéilángshàng xuán zhì chángqīng huòcái túnzhān guòqiān shípíng mǎn bǎi qiān ào shí kuābèipín kěn jiào tōu zhān zòng dǎozhōnglángnéngtài wèijiān jiāo yóu jìnfēi suì yuè hào dān qiānguǐ yāo léiruòxuán fēng jīng yǐn xiāng guó chéng zhuān tuī àn jiān zhēng cāo jīn tuánmǎi niú yīn jiějiàn yǐnliú qián zhì wén chéng xiāngzhǐshū xià yǐng chuān shǒu kān wéiduó xiǎo biébēi quānhàn 殿diàn láo jiāngzuòqín shān pián guānwēi jiē 宿zǎo jìng jiǒng lín biānjīn bàng hán guān yōng wéi cóng tài shì qiān guā zhēn jiéshí huájǐng qiān lián wǎn jùn shōu chuí míng 鸿hóng xīngyǎo rán chì huí qióng bǎn guī zuòyǎnchuán tónggāntáo fēng lián mén kuān yǎn jiǎn péng bìn zhōu xuángāo shān cāo rén shōu bái xuě piān yún líng jié niè chéngyuè nòngchán yuán léi shēn kān diào huān yīn jìn diànqián dòngxué chū jìng zhǐ shén xiān zhī shùchú duān yǒuróng qiān tàn zhēn cǎikǎn guāndào kūn qiánxuán kāi jìng kūn lún xuě mǎn diān zòng ráo jiāléiduàn shì qiān guòníngfèng mén shēng nǎi xiàn zhānzhōngxīngféng dǐng shèng zhǔ xià jīng zhān shěngchū xīn táizài qiān jǐn kāi liáng zuǒ huā yuè lái xián zhān jiāng biǎo chéngqīng huájiàn chán jiǔ bāo téng jiànruì wànshuàiguī shānbàoyóu niān shǒu pān wèi jiān bīng shuāng cuò niǎo tiān huàn juān duǎn kuī liàn cháng huí duàn yǐng xián huài liáng tōngmèi zhēn quán shǐ zuòbīng tòng chángdān běi hǎi mián chūn qiū lín huò gēng lái nián yíng sān shī gāohuāng èr shù quán běn yīn zhī huǐ fān pěng xīn yán shù máijiāngjīn jīng bìng quán wèi shū fán xiào què yào shǎobiǎnjiù rén rén liàn shāng xīn shì shì juān hún sòng gǎo tuō suǒ zhōng chuánchāzhuàng pén zǎo míng táishèng shàn qiū suǒ chán juān fēnxiāng yóu wén zhuì bǎo diànyǒuqíng tuī mèng léiguī yuán yuè chángfēng yún kuài 便biànlǎng róng guī dàn hùndùntuō diāo juān pèi gānjiānghuàguān kān zhǔ wěitián cāng huáng bào shān lěng lǎoyān liè fēng yóu zhuàng dēng àn rán léiléifén chù chù jiàn sān qiān zǎi é wéi gǒng jiā chéng qiān máiguāng téng dǒubǐng hán wān yán běn chéng kuāyóu quán mái qiū zhào àn yāo bèisuì xīng chán zhí shì chī jiāngmèi níngfēnyuān jiù yóu duǎn shì kān lián zhāng héng bēi jiāngzhì chán yīnhóuduō duō yuàn lián lián gānshēng píng zhòng xuān zhōng cháng rào jìn liè kěn tóu diān bào jīng nándìng zhǐhuò yǒuyān tīng lái bēi jiǔ duò dài wéi juānhuǎng shí zhān pēng yíng xiǎo suǒ 篿tuánzhīcùn cǎo zhēfān duàn bǎi chóu jiān zōng kān jīng yōu yōu gēngqiè xián léi kùn zhóulèi luán mǎn huī jiāo lèi qīng qiú jiǔ mián zàn féngqīng niǎo guài chēyán réng yǎn jiāngsāiyānyōu yōu wǎng suì wěi wěi zhòngquán máo běn zēngmíng huì kuí jīn fǎn xián zhībiàn zǒng wéiyóu yànshān tuī dīngwàng xíng dào zhèng qián xióng suī huáng āi fèi míng chán qiè péi yīng chéngyóu gān ràng biān zūn fēnlòuměi guǎn duó cǎi xiá xiānzuǒ biān sān jué shū gōng xià jiǔ yuān zòng héng hòu xiá diē dàngjiǔ zhōngchánshòu shàng shū mìng héngfān kāi yán zhōngqīng chóu lòu lǎn yǐng guòzhuān fēng liú yáng lán jiè 沿yán shāng kōngzhēng jiǎojiàn fàng téng qiān shēn rènchī guān chū bìngrǒng yuángān lóng huò jìn míng tiǎn yàn 鸿hóng lián wèi biéqín jiā fàn fēntuó zhān tiáoguī xíng yǐng jiāo fèi gān piān hǎnzhāo nánzhuǎnlún gēngchuán dài xīnggǎn rènhòu hèn mián tòng suí lán gǎo kuáng jīn kuì quán shēng chángzòng juàn juàn bǎi liù duō kǒu xún cháng bǎo lǎo quán diào xíng tiān cǎn dànlián piān niú ěr chéng tān zhí shī gǎn fàng diān xiāo tiáo yǒng guāi èr míng biān tài qiū shíqīnjīng zhào qiān chángkōngmǎn shéidìng chuán

作者简介:

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。

作者的诗词

王世贞的诗词

题枫谷卷为杭州喻邦相 其二

庭葵向阳知故赤,谷枫背日亦成丹。总令心事各有寄,谁解霜风领岁寒。

贻子相

薄禄藏吾道,移官拒物情。簿书空自老,衣食自难轻。

渐削峥嵘迹,谁探黯淡名。语君无一可,只是学归耕。

赠谢榛

脱屣平原客,振衣燕昭台。吾人实龙矫,白日天崔嵬。

广陆奏清商,悲风四垂来。俯仰狎世观,一二当中怀。

极厄不顾知,中介有馀谐。亲者无愧亲,排者任其排。

萧索一韦裳,傲睨千古才。扰扰冠盖徒,零落青门埃。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏 其十八 湘竹簟

玉臂展清辉,轻纹熨柔翠。不道香汗流,道是湘君泪。

雨后登白云楼

乘暇独登楼,捲帘清远眸。无堪望中意,翻益醉馀愁。

云合山常暝,烟轻雨乍收。行藏吾自识,曲枕信悠悠。

王世贞的名句

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/267741.html

分享给朋友: