当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

陈情后投上家高阳相国注释_解释

ju67kgfg65个月前 (08-26)诗词拼音1

李因笃 清代诗词 陈情后投上家高阳相国

chén qíng hòu tóu shàngjiāgāo yáng xiāngguó

shèng dài chuí chángzōng chén bǐng zhóunián ān wēi yīnzuòshù yǎn xiāngxuān guó guāng níng mìng jiāshēng xié xiàng xián xiān gōng táng zǎijiù shǐ zhēng chuánshēng mín zhào qián xiān yuán yáo lǒng wàng jiǔ tuī yànbàng xīng chén qiēgāomēnglòupiān pèi fēng yuán jìn hàn wéi bìngtiān fèn lángshān jiǒng háo shuǐ yán yīn jiān dàngjīngshùbǎo téng 穿chuān zhì liú shēn 殿diàn shū piān rán kān bǐng qiè liú quán guānqīng bān cǎipíng dēng shàngxiāngchán hēi tóurén jìng shíhuáng juànjiān zhèngqún liáo yòu zhōng zuò biānyōng róng zhān biǎo mǐn jié dòngxiān zuǒ zhōng chū chè dōng fāng wèi yán chén sēn liè zhàng chāng jìng míng biān zhào chéng jǐn dāngshí yīngduì zhuān zhì zūn pín zào chángshùchán jiànhuáng wēi nánwén xuán shū chéng tōngfèi mǎn zōu yánwǎng qián chí jiǎ é gāo chǔ sāiyān fēi shū lián zhàn chǎn zhàng jié jiāng chuán hài kuáng tāo mǎng huān lái pián bēnyuán níngjiǎyíng quán shèngsuàn huī shī yīng móu shòu miào ruán míng chū zhēn shǎosuí jiān huì qiàdiāo wài gōng lùnhànqián ěr diāo kāi duān pèi lǐng sān chán yuè jiǎochí yānlěi diān yīn qiěkòng xián gǎn qiú tāngxiá huáng bìn xiāntuō shuǐ gēng jìng kǎi chán gāng féng róng shì zǎo juépìn chēlián xiǎo néngchóu yín lián zǒng zhīqióng huǐ zhuàng duō qiān ráo qiè qiān xún chuāmiù rán míng jià zhōng xiéyuǎn yóu zhān shì wéi liàn biéyán xuě shuāng shēn kuò hǎi lèi chán yuán xiè tuó qiū jiāngtíng qiān yán huī hángchǔměng yuè huí yuán bào bìng réng quēlín xuān miǎn shòu jiān làn fēncāng dāogěizhī qián ruì zǎo suī tóngwēn lúnnǎi xià quán yuán wàng péng lòu jìng bèi shíyuányǎng yàoēn xìnyǒuyān huí tóushuāng huáyún lián suǒ shì yíng guā dié huánláo mián gōng zhì yáo shùn lèi jīnquán

作者简介:

李因笃,字子德,一字孔德,号天生,陕西富平东乡(今富平薛镇韩家村)人。生于明崇祯五年(1632年),卒于清康熙三十一年(1692年)。自幼聪敏,博学强记,遍读经史诸子,尤谙经学要旨,精于音韵,长于诗词,诗逼杜甫,兼通音律,崇尚实学,为明清之际的思想家、教育家、音韵学家、诗人。被时人称为不涉仕途的华夏“四布衣”之一。康熙十八年(1679年)荐鸿博授检讨。尝辨秦中碑版极有依据。行、楷书用笔秃率,意近颜真卿。著《古今韵考》《受祺堂诗文集》《瓯钵罗室书画过目考》《增校清朝进士题名碑录》。

作者的诗词

李因笃的诗词

得傅征君山信

河汾文献未全空,《盅》上《乾》初有是公。不卜同舟瞻郭泰,徒知《中论》拟王通。

芳期虚讯春来鸟,剧饮犹传雪后鸿。他日筚门相修处,下车应拜采桑翁。

望岳

太华三峰列峻屏,晴霄飞翠下空溟。晓云东抱关河紫,秋色西来天地青。

玉女盆中寒落黛,仙人掌上接明星。乱馀林壑怀遗客,缥缈幽栖赋《采苓》。

酬程五周量

夙昔倾程盖,乾坤判楚才。迷方良夜雨,薄禄故人杯。

旅舍逢汤沐,离宫入草莱。前秋合欢扇,一傍月明开。

奉答约生表兄闻余过军都 其二

鲁卫无公族,松楸有故枝。尚怀行露意,空及采蘩时。

岁久愁风雨,天高冷梦思。白云俱不返,遗恨鼎湖诗。

奉答约生表兄闻余过军都 其一

二雅沦胥久,诸陵陟降悬。书同西狩日,客在北征年。

旧德留乡社,中人食祭田。感君歌有泪,遥洒白浮前。

李因笃的名句

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/311184.html

分享给朋友: