当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

樵云老人独唱歌注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-26)诗词拼音1

叶颙 元代诗词 樵云老人独唱歌

qiáo yún lǎo rén chàng

qiáo yún lǎo rén nián shí bái shuāng tóng hēi chàng rén jiānkuài huó hǎochuī jiǔ hòu shēng shēng chuī dòng lǐng shàngbái yún fēi shēng chuī dòng shān diān míng yuè chū jīng xǐng sōng shāo huàn xīn hǎi jiāo zhé lǎo lái hǎi yǒu péng mào xíng shuāijìnshū zhāi tǎn mián dǒuzhuó láo shí shìcháng yóu běi shù huān měi duì nán shān bào cén zhāng sān lǎn jiéjiāo huáng zhào èr xiāngshíxīng怀huái zhēn hángshén jiāshēng chǎn wànjīn nángqiáo yún chàng zhuàn yáng jīngzhǐ sān qiān zhì zuì línzhěng yán diē dàngwéi zhēn shuàizhàng zhì tuō qíng chén cūn ǎo jiāo xiū guì zhuāng shì chángshéchū xué zhòng jìnjīng jùn xià rén yán liūduàn xiá quán fēi chá dǐng tāo fān hǎi guāng hán yùn chū bàngzhū shēng xióng suì 鸿hóng mén qiān xún guìbǎixiù fēng piànméi táiguǒ wán shízhī háo fàng zhǐ gāo kěn dǎo fán yōng chén shī cáo liú shěnxiè zhàng rén hángjiāng zuǒ fēng liú qíng kuì téng xuē wēi gǎn jìn suī jīngbāng jìnguī gēng shùjìng gōng míng kōngshēng xīng dǒucàn xīn xiōng yān xiá shēng zhǒu jiàn zòu yáo qín yín xiè qióng sōng yún mǎn cǎo yán fēi shíkōngcuì qíng xuān bái níng xiāo shì háo duān jǐn xiù jiètiān sūnzhī xiǎn shén guǐ chóu yán chī mèi nuò gāng qiángshì gǎn shān líng wéiwànxiàng xián gǒng miǎn shì yóu lín quán yǐnhān pāi shǒu bái qīng dǎoshāng tóngzuò gònghuà wén sāngluàn hòu yān duō gǒu wěidiāo nài yángshū bào zhì ān kuài jiǎn dāo jiǎn yún mèng zhú nóu háo shù zuòshān xiāozhèng wèi yín chǎnchú yāo yàn huí zhèngshǐ yīn shū xiě shíxuānzhào qiánkūn kūn 耀yào dāngtiān qīng fēng 亿wànnián huī cǎi qiān bǎi chǐmiào zào yōu wēi fāng xīn zhùjīn xiào lóng yín tiān jiānyǐn chàng yíng míng píngkuáng lán juǎnjìnjiāng hàn qīng yīn mái sànshān fēng

作者简介:

(1296—?)元明间金华府金华人,字景南,一字伯恺,自号云

作者的诗词

叶颙的诗词

姜明德医学录任满诗用美之并以医之利害语之

丈夫生世六尺躯,饥餐渴饮当及期。目观鼻嗅耳司听,各职乃事尔勿离。

喜怒哀乐无妄施,威赏之柄不倒持。雍容进退动合宜,天其相汝百福随。

神清虑淡寿且耆,颜色丰泽毛发黟。无不足兮何所望,子孙妻妾皆欢怡。

寒温风雨倘失时,人心私欲复蔽亏。堂堂正气日以衰,瘵疠始得乘其危。

膏肓一穴自古有,区区二竖宁知斯。惜哉医缓不务此,仓卒遽谓疾弗治。

若药暝眩罔不愈,缩手退避计或迟。乃知用药如用将,用非其类悔曷追。

芫巴乌附吾所用,参术之辈胡能为。信乎药者亦凶器,古人不得已用之。

姜君职医识此理,愚民攀慕贤守知。延年却老学妙术,回生起死参神奇。

杏林春色香韵美,芳葩渐满东风枝。他年丹石亿万斛,慎勿往取虎窃窥。

我身刚强甚无恙,半世落魄癖在诗。赋性掘强成傲物,胸次未扫平生痴。

高谈惊世鄙俗讶,左计失策群儿嗤。疏狂往往激众怒,而我戏笑方嘻嘻。

岂无甘言悦人意,胡塞巨口而不谀。后先颠倒皆类此,愿将斯疾祈君医,愿将斯疾祈君医。

次韵张仲文雪中见寄

万境无声玉宇空,江山晃耀失西东。溶溶不夜梨花月,衮衮长春柳絮风。

儿女浅斟金帐酒,英雄方建铁城功。池边鹅鸭休惊扰,恐混军声耳为聋。

春雨晚霁

东风吹雨作丝轻,驾勒余寒放晚晴。

满地湿云收未尽,一帘花影不分明。

李本存叠有和章再和孤字韵二首 其一

撚须索句兴怀孤,信手围棋著数粗。病酒风情愁后减,惜花春梦老来无。

游三洞金盆诸峰绝句二十首 其十四

平生酷爱山,嗜好如猿狙。行将脱尘俗,上与浮云俱。

叶颙的名句

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/313739.html

分享给朋友: