当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

和友人喜相遇十首注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-21)诗词拼音1

李咸用 唐代诗词 和友人喜相遇十首

yǒu rén xiāngshí shǒu

wéikuì duō nián wén shī zhuān kěn xìnshānánjiànbǎo zhīlián shāncǎo chéng biān yànzhāo mèi cháng qiú jùn guō wěixún wèi shì xián qiěchū xīn shì jiàn 穿chuān zhèngyuán chuǎiqíng gōng zhīpiān zhāng zhùguó fēng sòng mànkuāyún huìxiè lián níngmèng hún tōngchóu chéng bìn qiān luàn yín hán gāng duǎn yàn zhōng nánshì hǎojiāo chū mén cháng rén tónghuì xiū jīng xué chēpèi gōng fāng zhǎn chángshéliù xióng tūn zhū guó hǎi zhōng zuòjiājīnglúnchéng shì zàn shí zhū 绿zhāoxiá rén shēng xīn kǒu xiāng使shǐ yáo jiē cǎo shì xié bàng jiāng yān 访fǎng suǒ gēngyīngchǔzhǎn chóu méi shùbēi zhú huā cán jiǔ sōng chuāng duō bìng què tiān 便biànqián zhòng xiāngfēi qióng fēi fēi gāo shàng lěng xiào hángcángzhīzhīxián yín xián zuò dào xiāngyīngyuǎn xiǎng nán huájīnpāo zhì jiāxiāng qīng mèng xún cháng xīn lěng sēng gēng 使shǐ yòng fēi kuài yán xiǎo yīng wéi zhàng shí piān jīn yùn zhōnggāo zhǐ jiē shēng xiàng qiū mén lǎo kān kōngzuòxiǎo rén yín zhōngjǐngxiàng qiān bān yǒushū wài nángzhuāng rùn néngzhīzǎo sànhuī shān yīngshì qīng duǎn níngjuàn zhòngxiū shéishígāo yáng jiù jiǔ sōng guì hán duō zhòng fēnqīng fēn yún sháo xián jiàoshéiài shān shuǐ qīng yīn wén shàngguó gòngzhīchuánbǎo jiù jiāo níngzài qīng yún xiāngféng yàn bēi zhōngjiǔ tóngzuì tóngxǐng zhīyǒujūn huánchún fǎn nánrén gǎn zàn wéi guǎ yīnggāng zhèngfān juéyǒu péng máotóuyǐng qīn huáng dào shuōxīng zhōng jìn wēi nián shǎobǎixìng yīn duō nánzǎo zhīfēi wèi shíchéng chén shí wéishì bìng shēn yǒuhèn guān xián guó chǐ chóu zhí wéijiāpín qīng dōng hǎi èr gāo shì hàn zhòngshāng shān lǎo rén zhǒngài xián xián hùnshí hángzhǐ què yīngzhēn rènshuōtiān chánghǎi yǐng shěnyǒu péng qíng wèi wéishēn wéi yīngchǔbàn wēi shí dào xīn mìng yāo shāng tóngbái shǒu jiàgāo zhuān huáng jīn nián yǒuyàoxuán zhū zhě chì shuǐ yíng shì xún

作者简介:

李咸用,唐,生卒年不详。族望陇西(今甘肃临洮)。习儒业,久不第,曾应辟为推官。因唐末乱离,仕途不达,遂寓居庐山等地。生平事迹散见宋杨万里《唐李推官披沙集序》、《直斋书录解题》卷一九、《唐才子传》卷一〇《殷文圭》附。咸用工诗,尤擅乐府、律诗。所作多忧乱失意之词。为善写“征人凄苦之情”,有“国风之遗音,江左之异曲”(《唐李推官披沙集序》)。辛文房则诋为“气格卑下”(《唐才子传》)。与修睦、来鹏等有交谊,时有唱酬。作诗颇多,《直斋书录解题》卷一九著录《披沙集》6卷。《全唐诗》存诗3卷。

作者的诗词

李咸用的诗词

长歌行

要衣须破束,欲炙须解牛。当年不快意,徒为他人留。
百岁之约何悠悠,华发星星稀满头。峨眉螓首聊我仇,
圆红阙白令人愁。何不夕引清奏,朝登翠楼,逢花便折,
闻胜即游?鼓腕腾棍晴雷收,舞腰困褭垂杨柔。
象箸击折歌勿休,玉山未到非风流。眼前有物俱是梦,
莫将身作黄金仇。死生同域不用惧,富贵在天何足忧!

江行

潇湘无事后,征棹复呕哑。高岫留斜照,归鸿背落霞。
鱼残沙岸草,蝶寄洑流槎。共说干戈苦,汀洲减钓家。

早行

家国三千里,中宵算去程。困才成蝶梦,行不待鸡鸣。
马首摇残月,鸦群起古城。发来经几堠,村寺远钟声。

春风

青帝使和气,吹嘘万国中。发生宁有异,先后自难同。
辇草不消力,岩花应费功。年年三十骑,飘入玉蟾宫。

送谭孝廉赴举

鼓鼙声里寻诗礼,戈戟林间入镐京。好事尽从难处得,
少年无向易中轻。也知贵贱皆前定,未见疏慵遂有成。
吾道近来稀后进,善开金口答公卿。

李咸用的名句

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/33774.html

分享给朋友: