当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

依韵修睦上人山居十首注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-21)诗词拼音1

李咸用 唐代诗词 依韵修睦上人山居十首

yùn xiū shàngrén shān shí shǒu

shēng shēn 便biànzài luàn jiānliǔ xún huā zuòkànlǎo zhuǎnān shì shì běn lái chǔyǒuduō bān chánglián miè měng néngsuí nuǎn xiào tóng nài hán zǎizhēng huìpéng fēi shàng wèi zhīkuān yún quán chángsōng guǎn nián nián liǔ yíng jìng zào shū zhīshíróng guàn zhēng dào bàng bìng shù rén cóng lǎo shàngxīn táihángruòjiànjìng míng shì xiāo yáo quán ràng zhuāng shēng yán tiān dào zhōng nándìng xìnrén xīn jìnqīng xuān shì sān qiān suī yǒuhèn chéng zhōu bǎi qíng bǎiyuán zhí xìng chángshí shòu méi wéiduō zhīliǎng fānshēng shì tóngmíng zhǔ lǎn jiāngchún shé pēng lùnxuān miǎn qiáo xìng qíng wéi jiànjiànyáo huò cóng lián guì yán shēng dào zài dān piáo qīng xián sān 寿shòu 忿fèn hèn huánjiè zhāohǎoxué yáo mín wēi shùn duǎn cái zhú yún sháo chūn fēng chūn pín wàng kōngjiāng juésǔn shén yīng yǒulái yóu zhòngliǔ qíng qiángrén hàn tíng zhě xiū yán shì guó zhū shēng wèn jīn lài shì shuǐ xiāng chū jiàn mǎn hóngyàn qiěxiāngqīnsān shí nián lái yàoguānchūn bīng kǒng wèi wéinánnán guó tóngmáijiàn shéixiàng dōng mén 便biànguà guānzǎo shì rén qíng fēi báokān shí língtài hánghán duō cán xìng zhù kuāng shān xià tōu nóng lán zuò kànwǎn lán wèi yīn xiāng zhēxiàng duō yīngwéi齿chǐ fén jiān zhí ráo tóngyóu xué yún qiū shēn jūnqiáo lái shān mèng duàn wén xián píng zhú xuān yóu guòchóu jiàn西xūn shì shēn shān xiào duǎn gōng chángjiàn qiěqīng shǐ chuí míng wěn cóng dào qián xián zhì duō ggttyàn gǎn duǎn fèng huáng yóu jiěqiè gāo luó rén shēng ruòféng yáo shùn 便biànshì cháo yóu guòtài xuán tài xiǎo chuāng míng xún lái zuì xǐng 西bǎizòng féng tóubái bīng zài yǎn yīngqīng hán yuán duàn hòu yún wéijiàn宿niǎo jīng shí yuè mǎn tíng jǐngxián xián rén jiānshì zēngjīngzhuàng suī tóngtóngxiàng wángwángjiāng dōng xiāng huāng qiū yuè tǐng nián nián fēng nánshì rén yóu shí dào néngtōngyín jūn shí shǒu shān zhōngzuòfāng juéduō duān zǒng shì kōng

作者简介:

李咸用,唐,生卒年不详。族望陇西(今甘肃临洮)。习儒业,久不第,曾应辟为推官。因唐末乱离,仕途不达,遂寓居庐山等地。生平事迹散见宋杨万里《唐李推官披沙集序》、《直斋书录解题》卷一九、《唐才子传》卷一〇《殷文圭》附。咸用工诗,尤擅乐府、律诗。所作多忧乱失意之词。为善写“征人凄苦之情”,有“国风之遗音,江左之异曲”(《唐李推官披沙集序》)。辛文房则诋为“气格卑下”(《唐才子传》)。与修睦、来鹏等有交谊,时有唱酬。作诗颇多,《直斋书录解题》卷一九著录《披沙集》6卷。《全唐诗》存诗3卷。

作者的诗词

李咸用的诗词

长歌行

要衣须破束,欲炙须解牛。当年不快意,徒为他人留。
百岁之约何悠悠,华发星星稀满头。峨眉螓首聊我仇,
圆红阙白令人愁。何不夕引清奏,朝登翠楼,逢花便折,
闻胜即游?鼓腕腾棍晴雷收,舞腰困褭垂杨柔。
象箸击折歌勿休,玉山未到非风流。眼前有物俱是梦,
莫将身作黄金仇。死生同域不用惧,富贵在天何足忧!

江行

潇湘无事后,征棹复呕哑。高岫留斜照,归鸿背落霞。
鱼残沙岸草,蝶寄洑流槎。共说干戈苦,汀洲减钓家。

早行

家国三千里,中宵算去程。困才成蝶梦,行不待鸡鸣。
马首摇残月,鸦群起古城。发来经几堠,村寺远钟声。

春风

青帝使和气,吹嘘万国中。发生宁有异,先后自难同。
辇草不消力,岩花应费功。年年三十骑,飘入玉蟾宫。

送谭孝廉赴举

鼓鼙声里寻诗礼,戈戟林间入镐京。好事尽从难处得,
少年无向易中轻。也知贵贱皆前定,未见疏慵遂有成。
吾道近来稀后进,善开金口答公卿。

李咸用的名句

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/33793.html

分享给朋友: