当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

漫浪阁辞注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-27)诗词拼音1

晁补之 宋代诗词 漫浪阁辞

màn làng

pèi gāo huáng zhī shòu yíng liú biéyuē chǔ yuán qiāng hǎoshī ér shuōjìng shè shēng shǐ dài ér shēn bái xiào ér qián shì chuánsūnér shī guó pài qiángzhī zhī yuán qīng jìng ér shǎoshēn huò guāng jiǎn sūnxiàng zhī qiàwén zhì lǎo ér liáng yuē zhòng xián zhāowànyuè bǎi shì ér néngtiáomín lái ér fèng xià wéi liú yǒuhòu chǔ qiān suì dào yuán liú fāng yuǎn wěi zhuàng zhī qiān wéi ér hǎozhí xiàng shì ér wéi jìn ér wèi zǎixiàng xué zhuì yuán jiézhī xìnxiū qiāng wéimàn làng jiāngzhōngér huì wài tiān zhī fàng wéi màn làng zhī wéiyán fěi zhèngzhī jiā míng chéng zhī zhōng bǎo shēng jiédāngzhī yáo yōu rén ér zhèngfāng zhuàng ér èshū ěr shéilài màn làng zhī wǎng shù gǒu wèi rén ér qún rén shì tuò miàn yóu dài zhāochěng wàng xiāo guī zuǒ lǎo zài shàngxīng zài xià chuí jiè gāo qiū dòngshēn lín ér běi fēi liáng gèn sān xiá shū jǐngér shū shì qīng sōng guì xīn fáng méi lán qiǔ zhāng sūn jiàn yáo ruòfāng yún zhōu suì jiāngyàn shéiyóu yān wéishuǐ wéipèi jūn shéilín zhī màn wéijīng jiàn tài zhī shànglàng wéichéngzhōu huāng zhī wài hóngwànféng rén zhǐ ànhōng hōng ér kuàng xiōng xiōng qiāng biàn míng huì gāo chū qiān rèn qún fèng guòér běi nán yōu jìng léi shì liè quē jīng ér hòu xiān qiú quán qiáo ér xián zài xià nǎi shān zhī ér wàng máng zhīsuǒ qián yíng gào shěchū yīn yáng xuándān huāng lín qún wēi zhī fēng bái sǒu zhī tóng yíng wèi liáng fǎn jià qiáo shān {{shān cōng }}{{shān cōng }}jiāng tāo tāo xiān rén zhī shàn suī bǎi shì yóu wèi shuāiér yínyínlǎo zhì zhīchǐ fěi shī ér qiú mín huàtiāojiāér hǎocháng yōng jǐn hángào怀huái xiàng zhī zhí niàn ěr ér báochén hóng fàn zhī jiǔ chóu sān tǒng lüè wéiér kǎo jiǎn yòng ér shù fēn shì zhī duō xián fěi quán ér hǎoxiū wéi rén zhái qiāng ér yóu jiéxìnxián ér huì wàng tóngshì ér shàngxià fēi zhī suǒ luàn yuē jiē guǐ ér shèng fěi chǔ kuáng shèng yán ér rén wéizhīfāng yòng zhōngjiāngcóng huí xiàn zhī suǒ zāng

作者简介:

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。

作者的诗词

晁补之的诗词

欲求闲局理旧学作一

莫求致仕且分司,此等刘伶笑妇儿。

投老寸阴如寸玉,从君了事只名痴。

八音歌二首答黄鲁直 其一

金兰况同心,莫乐心相知。石田罹清霜,念此百草腓。

丝看煮茧吐,士听愤悱语。竹马非妙龄,美人恐迟暮。

匏系鲁东家,今君尚天涯。土膏待阳瘅,气至如咄嗟。

革薄不可廓,士迫下流恶。木无松柏心,蝎处蝼蚁托。

次韵两苏公讲筵唱和四首 其二

李公素誉压朝端,曾溯龙门鬣未乾。虽愧彭宣惟赐食,未惭贡禹亦弹冠。

送李知章下第归河北

斗鸡击剑邺王台,万古英雄死不埋。

子去悲歌宜有和,露萤白首亦常材。

次韵信守李秬二首一

谁榜铃斋作面山,晦明终日卷帘看。

赋成夜烛才销寸,衙退朝曦未半竿。

柱渚孤吟愁旅雁,苏门双啸骇朱鸾。

平生五裤何须咏,一借黄锺变谷寒。

晁补之的名句

水晶帘不下,云母屏开,冷浸佳人淡脂粉。 :出自《洞仙歌·泗州中秋作

香非在蕊,香非在萼,骨中香彻。 :出自《盐角儿·亳社观梅

任翠幄张天,柔茵藉地,酒尽未能去。 :出自《摸鱼儿·东皋寓居

青绫被,莫忆金闺故步。 :出自《摸鱼儿·东皋寓居

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/348926.html

分享给朋友: