当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

家训注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-27)诗词拼音1

胡铨 宋代诗词 家训

jiāxùn

bēi zāi wéizhě xué zhīguānshū yǎn àn bǐng shǒu shēng zhī ér hàohán jué liáng wén míng sōu xíng róng chángléi yǎng duō zhān shòu kuà xià shí fāng shuāng bìn zhàng lǎo qiěbìng yān yòng guì wéilián shǎozhuàng shìzài pín jiàn shí chén chén zhū mén zhái zhōngyǒuchòuér zhuàng mào rén guāng yíng gāoliáng qiǎng bǎo shì jué mén chéng xūn qián tíng liè chū xiāngzhuīsuí qiān jīn bàn yuè lǐn wànqián gōngshǎng zhī hòu táng yōng shū zǎo tóngxiào cuò kāi zhū cuì yàn huī gāozhī zhuāng shì yīng quǎn huì cǎizhì qiáng wēi qīng chūn bēi jiǔ bái xiāo píng shǒu fèng huánjiǔ zhài duī jīn xuǎn é méi zhāozhòng yǐnchāng lóu féng rén shuōmén xìng wéi zhēn xián yànzēngshì róng tián yuán juānxiāomén qīng huīshēng yóu wài zhīwángshì kǒng mèng guǒ wéishéiduō zāi jiāo jīnshì suǒ jué zēnghán shì bēi xīn zhuó guān shì zhū jiāchángguì xiāngshuāishēng fǎn jiān nài guì yóu duō liú xīngwángděng shùn yān jiē ér bēi zōng èr bǎi nián xiāngchéng wéi shī zǎo shì tiān jīng shēng wén chí shū tíng zào nángfēng láng gān gān dǎn dàn zhīzūn tiān yān néngchén róng xīn zhōu wèi nuǎn zhū zǎo qióng zhé zuòshēng mànxīngliáng shì zhàng jiégēng sāo shī chǔ léilóng fēi rén zhào héng yáng yuē ěr quán shì jiǔ chí shēng huántiān suǒ xiāngzhí liàng shí suǒ tuī gēngdāngmiǎn chū zhì yòng wéizhèn yuè 便biànshí qiān guān zhāi yán chī ào jiǎng zuò lóng wéi cǎo lián zhì jué xián jīn zhī xún biānzhé kāi qīnbiāo jīng bīng sān shí wànzhǐ láo huī wén míng xiāo dùn zòu gōng jìng fāng chuí guī lái jiā jìng bàidēng lóng chí zhào jiā duān míng zhí jiāng zhī méi lǎo zhǔ shàngqín zhuān dàibái bēi fēi zhī huánshàng殿diàn yōng yāo dài chuí bàiqián hòu xiōng róng chéng yóu shàn zhì yīn zhòngjiǎng 殿diàn zūn zhí lóng shòu guān fēi yóu wèi děng gōng xiāngnián jiāngshēn zhōng xiào mén chuánjiāqīng bái guī dàn yuàn hòu shì xián qín chēng chí zhǎn míng yuè jīn zhāo liángzuì suī xié shì wéisūn

作者简介:

胡铨(1102年—1180年),字邦衡,号澹庵。吉州庐陵芗城(今江西省吉安市青原区值夏镇)人。南宋爱国名臣、文学家,庐陵“五忠一节”之一,与李纲、赵鼎、李光并称“南宋四名臣”。建炎二年(1128年),胡铨登进士第。初授抚州军事判官,他招募乡丁,助官军捍御金军。后除枢密院编修官。绍兴八年(1138年),秦桧主和,胡铨抗疏力斥,乞斩秦桧与参政孙近、使臣王伦,声振朝野。但遭除名,编管昭州,移谪吉阳军。秦桧死后,内移衡州。宋孝宗即位,复任奉议郎,知饶州。历国史院编修官、兵部侍郎,晚年以资政殿学士致仕。淳熙七年(1180年),胡铨去世,追赠通议大夫,谥号“忠简”。著有《澹庵集》等传世。

作者的诗词

胡铨的诗词

醉落魄(和答陈景卫望湖楼见忆)

千岩竞秀。西湖好是春时候。谁知梅雪飘零久。藏白收香,空袖和羹手。
天涯万里情难逗。眉峰岂为伤春皱。片愁未信花能绣。若说相思,只恐天应瘦。

清平乐(和曾检法海棠)

深深花院。雨虐风饕遍。只欠画屏并羽扇。谁领略春风面。

愁须诗酒相禁。少陵底事慵吟。不是为梅牵兴,怕渠恼乱春心。

采桑子(甲戌和陈景卫韵)

山浮海上青螺远,决C55B归鸿。闲倚东风。叠叠层云欲荡胸。
弄琴细写清江引,一洗愁容。木杪黄封。贤圣都堪日日中。

朝中措(黄守座上用六一先生韵)

崖州何有水连空。人在浪花中。月屿一声横竹,云帆万里雄风。
多情太守,三千珠履,二肆歌钟。日下即归黄霸,海南长想文翁。

青玉案(乙酉重九葛守坐上作)

宜霜开尽秋光老。感节物、愁多少。尘世难逢开口笑。满林风雨,一江烟水,飒爽惊吹帽。
玉堂金马何须道。且斗取、尊前玉山倒。燕寝香清官事了。紫萸黄菊,早罗红袂,花与人俱好。

胡铨的名句

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/361333.html

分享给朋友: