当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

水龙吟 余始年二十馀,岁在丁未,与故人东注释_解释

ju67kgfg65个月前 (08-27)诗词拼音1

蔡松年 宋代诗词 水龙吟 余始年二十馀,岁在丁未,与故人东

shuǐ lóng yín shǐ nián èr shí suì zài dīngwèi rén dōng

yán 怀huái wèi jiānfēng qīng shū chǎn xiāngyuēnián wéizhōng yān zhī ěr hòu shì yuàn wéi huáng huáng wèi xiá wǎn nián shī yuē mèng xiǎng yuán shàngchūn lín shēng yòu yuē jiāo bàn zài qīng yún shàngyuán zuòzuì xiāng gàizhì dōng shān gāo qíng yuǎn yùn cānzhī wèi jìn zhū xián ér kuì tiān xià gòngzhīzhī xìng nián shí suìxià shì jīn jiānggǒng zhì suìlíngrén duǎn shěn簿lǐng yán bìn cāng rán juàn yóu zhī xīn qiēyōu yōu fēng chén shǎohuìxīn zhě dào zhēn rán zhōngnián lái huàn yóu nán běi wén tán zhōngfēng xiángshúqǐng yīn gōng shì guòzhī gàitài hángzhī wēn qiěér nán zhōu bēi zhī huàn shān duō shòu méi xiū zhú shígēn shāféngchū quán shùqīng yíng xiù chè ruòbīng dào chéng lián dàng xiāng mēngmēnglián shùshí yòu yǒuyōu lán ruì xiāng zhēn huì jiē chóng shān jùn lǐng yān fēi kōngcuì tūn fēi shè yīn qíng zhāobiàn tài bǎi chū zhēn suǒ wèi hángshān yīn dào zhōngguǐ yǒu suì suìmǎi tián mén zhī xià sūngōng shào yáo zhī zài yān jiāngyíng cǎo táng líng jīn chēduǎn tǐng ǒu yǒuqīng xīngwǎng lái guòsān shùbǎi ér qián zhī jiā jìng wéiyǒushìzāi dàn kōngshū zhī wǎn bèichǒng róng dāopéi guó lùnshàngēn wèi bào wèi gǎn yán hái ruòmiǎn jiā shùnián shù zǎo suì鹿zhī xìng shuāng qīng dào rén tián táng qīng qīng zhēn jiǎn xiù yǒulín zuòcāng yān zhī yǒu ér yǒu rén yáng mào xué chōngyóu xīn huì shì xiá shāng lüè xīn 广guǎngyuǎn gōng lián shè zuòduǎn zhóugǎn niàn 退tuì xiū zhī zuòyuè tiáoshuǐ lóng yín tài hángzhī qīng huī xiù míng tiān xià gòngshān jiàn yuán pán duān dǎozhè fēng rén 绿chéng shuāng xiǎo lán qīng xià wàng qīng lián jìnshì chángyāo jūn wèn xiāng láo jiàshān qián wèn shězhǒngméi qiān zhū gǎo fēng qín yuè sōng chuāng zhú jìng jūn mìng jià zhù shì huándān zuò chánfāng zhàng cǎo táng lián shè jiǎn yún quán qiǎo xīn huìchǔtuō lóng mián huà

作者简介:

蔡松年(1107~1159)字伯坚,因家乡别墅有萧闲堂,故自号萧闲老人。真定(今河北正定)人,金代文学家。宋宣和末从父守燕山,宋军败绩随父降金,天会年间授真定府判官。完颜宗弼攻宋,与岳飞等交战时,蔡松年曾为宗弼“兼总军中六部事”,仕至右丞相,封卫国公,卒谥“文简”。松年虽一生官运亨通,其作品在出处问题上却流露了颇为矛盾的思想感情。内心深处潜伏着的民族意识使他感到“身宠神已辱”,作品风格隽爽清丽,词作尤负盛名,与吴激齐名,时称“吴蔡体”,有文集《明秀集》传世。

作者的诗词

蔡松年的诗词

千秋岁 起晋对菊小酌,有怀溪山酒隐

碧轩清胜,俗物无由到。沧江半壁山传照。几窗黄菊媚,天北重阳早。金靥小。秋光秀色明霜晓。手捻清香笑。今古闲身少。放醉眼,看云表。渊明千载意,松偃斜川道。谁会得,一樽唤取溪山老。

朝中措·玉霄*榜陋凌云

玉霄*榜陋凌云。龙跳九天门。不负平生稽古,仙卿躐拜恩纶。星明南极,天开太室,收拾殊勋。贺客晨香如雾,他年压倒平津。

朝中措 癸丑岁,无兢生朝

十年鳌禁谪仙人。冰骨冷无尘。紫诏十行宽大,白麻三代温淳。天开寿域,人逢寿日,小小阳春。要见神姿难老,六峰多少松筠。

小重山·东晋风流雪样寒

东晋风流雪样寒。市朝冰炭里,起波澜。得君如对好江山。幽栖约,湖海玉孱颜。梅月半斓斑。云根孤鹤唳,浅云滩。摩挲明秀酒中闲。浮香底,相对把渔竿。

朝中措·玉屏松雪冷龙鳞

玉屏松雪冷龙鳞。闲阅倦游人。耐久谁如溪水,破冰犹漱雪根。三年俗驾,千钟厚禄,心负天真。说与苍烟空翠,未忘藜杖纶巾。

蔡松年的名句

山黛远,月波长,暮云秋影蘸潇湘。 :出自《鹧鸪天·赏荷

秀樾横塘十里香,水花晚色静年芳。 :出自《鹧鸪天·赏荷

胭脂雪瘦熏沉水,翡翠盘高走夜光。 :出自《鹧鸪天·赏荷

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/364878.html

分享给朋友: