当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

西征注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-27)诗词拼音1

王十朋 宋代诗词 西征

西zhēng

shào xīngjiàn yuán èr shí èr liáng yuè rén shí dīngwèi wángjiāyóu chū mén mǎn yǎn qīnlèi líng sòng guòyuán péng yǒu xié zūn 宿xiāo zhāohuáng táng fēnbié宿qīng shān jiē chū xīn mǎn yóu yàn shān hángzhǐ fēi rén zhé guāi huáng yán liú lián yuè sān 宿jiù guòcóng shěnzuì zhèng shēng bàn qiān hángjìn shì rén fēng huáng huátíng shànghuí shǒu dǒu juéméi tóuxiāng 西jiāng shí qiáo biānjiǔ dēng lóu yín yōng shān hángchū féng jiàn yuè yǎn méi huā chūn qián guānsān juéfēi jiù xià shì liǎng tān zhēn wèi tóuxiān rén huánxiào yóu míng tiān táiguānshíqiáo hánglái cōng cōng wèi néngsuìzhōngxiè hòu zhāng lǎo chéng shí nián qián qīng wèijiē fēi shěnxiè bèi miàn cóng lái nánfēi quán zhěn shàngmèng chéng dàn jiāzēngshuì méng méng guān lǐng zhòngxún jiù jiǎowēi shōu guòtiān chū fēng luán dié cāng cuì liú ruǎn huāng yóu chì shān zhēn shì shén xiān dào pángshíxiàn xiǎo jīn xiān chuánshěhuāng liángshéifèi zhì zhè zhú rǎn ér hén shílǐng sōng hán dòng liáng nán míng guānshílóu tiáo yáo gēngshēn suì nián hángliǎng lái yóu yán shàngshī qián shì chéngxīngyǎnxún rén jiǔ biéxiāngféng bēi fēng chuī shuǐ sòng hángzhōu yuè guó jiāng shān mǎn zhān shì shí suì é xiào qiěliè sān bǎi míng gēngmèi qiān yán jìng xiù zhēng liú zhōng tān kànyáo 西xīngkǒu shēng léi yín làng cuī wéi jīng jiāng shén wéifēng píng tiān quēhuáng huáng zhān xiàng wèi xián guān 访fǎng jiù huà suān xīn gēngshíyán jiù wèi xué guān zhí shì liú kuì fēi cái guāntáiyún duān shū gōng 线xiàn chū chángnán zhì lóng shān jiù shěguānzhàng sēn rán diǎn wén bèi rén chén guì shèngjīn qín gōng wéi使shǐ jǐnglíng gào xiè shēng huí yuān huā zhī chǐ jūn 西yóu lián tiān yán yīn yūn sànqiáo cuì suì yún què guī lái zhuō shū wéizhì

作者简介:

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。

作者的诗词

王十朋的诗词

送朱仲文运干还蜀 其二

君归应过无喧室,我梦遥驰无隐斋。带得江山在诗卷,种成杨柳系离怀。

定先春到夔门里,莫遣音疏霅水涯。故旧相逢倘相问,为言老欲乞残骸。

送何宪行部趣其早还

九郡饥民望使轺,阳春有脚不辞遥。更须速返鄱君国,莫遣诗筒久寂寥。

游圆超院登挟溪亭次卢公

路入剡山腰,风生玉川腋。孤亭物外高,双溪眼中碧。

山僧作亭知几春,赏音端怕逢诗人。自从妙语发丘壑,遂使绝境多蹄轮。

我来首访维摩诘,问讯双溪自何出。发源应与婺溪同,赋物惭无沈郎笔。

凭栏欲洗名利尘,入眼翻惊客恨新。山城重重水如带,可能挽住思乡人。

元章赠兰

英英道山友,赠我深林芳。入室与俱化,同心如此香。

纫之可为佩,不采庸何伤。三复韩子操,援琴鼓扬扬。

过天台

目逆神仙路,丹成未暇跻。雪深封佛垄,云暗锁桃溪。

流水无还有,乱山高复低。欲寻刘阮洞,归路恐成迷。

王十朋的名句

犹余雪霜态,未肯十分红。 :出自《红梅

落木萧萧,琉璃叶下琼葩吐。 :出自《点绛唇·素香丁香

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/381087.html

分享给朋友: