当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

和张敏之诗七十韵三首 其三 读唐史有感复继张敏之韵颇有脂粉气息迁就声韵故也呵呵注释_解释

ju67kgfg65个月前 (08-27)诗词拼音1

耶律楚材 元代诗词 和张敏之诗七十韵三首 其三 读唐史有感复继张敏之韵颇有脂粉气息迁就声韵故也呵呵

zhāng mǐn zhī shī shí yùn sān shǒu sān táng shǐ yǒugǎn zhāng mǐn zhī yùn yǒuzhī fěn qiān jiù shēng yùn

táng shì chéng píng jiǔ xián dùn cángluó wán sāng bǐng ěr mài chóu xiāng chū fānmín biān xiàoliángbiānchén xián lüè wèi shì liǎn yīng yáng jīnyuàn chén zhōng dòng yuán jǐn zhàng zhāng xiāng fēng tài shuǐ làng làng hàn míng fāng rùn chánggēng dàn máng máoliǎng liè guāngàidào xiāngwàng jiàn shì chén xiū tíng chén lùnfǒuzāng jīn shíqín zòu qīng shāng qīng niǎo yuān rào huà liáng gōngzhāng guān bèi xiáozhuàn guān máng gòngxiǎng qīng shí shū bàng shāng hán yuán zhāobǎi huā è yàn zhū wángzhǔ shàngzhēn guānshèng guān liáo wèi zhèng liáng suì kāi jiǎng chūn shǒu wén chángbǎo huái shuǐ liáng xiǔ fèng xiáng zhū qiāng lái wèi bǎi qǐng guānguāng guān sāishěnfēng huǒ xiāng kòu rǎng sān chūn cháng ruòliù yuè fēi shuāng shèng zhāorén xīn běn jiù jiāngzhīrén shùn yǎng shì xīn dāngguō qīng guān nèijīng bīng zhòngběi jiāng zhāotíng qián fāng zhèn yǎng tān láng fěn miàn sān qiān bèi jīn chāi shí èr hángchí yíng dāngmǎn zhì zhīwángxiāngjiāng quán lín bàng huáqīng gāo jiàocāng cāng jīn mián chūn xiǎo wēn quán liángtíng huā làn màn dào pánghuáng guān jiānjīn shì yāo zhū zhuāng wēi xián jīng zuì ěr āi tiáoduàn róu cháng dēng zhú huī zhī què huáng fèi jiàn zhāng shē yín jié zhòu chún jiǎn liè chéng kāng tuò gōng chéng suì chuánchóu jīnlòu chángmóu huān chángshěnzuì ruòchāng chāng wèi xīn ruò shéizhībìng huāng rén héngyāo pèi jiàng xiāng nánglǐng biǎo qiān shān yuǎn zhī sān cháng xiān chuī miǎo miǎo lián fàn yáng yáng shì quán chéng zhòngyáng zhāo chǒng wàng chéng ēn bǎo zuò zòu shì jìn chuáng yíng huò pín qīn dǒuqiū yáng fáng rén xīn xián yuàn tiān xiàng xiángshuǐ shēng yānyànshān shuǐ máng dào zéi chōng shàngjùn yáng shā líng jīn quēfánshuāng yǔn fāng huán ér gāng tiān kuáng zhàn shì jiē biàn jiān chén cháng kōngxián chén jié shéijiù chángzhōng xīn shùn yīng xióng zhì áng cuì huáyáo luán huáng huáng jīnluán páo gōngshǐ cūn mín jìn jiāngài bīng shǔ dào xiǎn kǒu zhōu liáng líng bīng shēng zhèn fén yáng gāng shōu jīng quēzhòngzhì qǐn yuán huāng zéi shì shí shēn guān jūn qiángchuánjiàn lóng jià fǎn nán fāng réng jiǔ mín shàng dàn kāng qióng qiú dào shì péng dǎo xiān xiāng 使shǐ jiāngguī hàn zhēn fēiyóu táng jīn chāi fēndiànzhōngyāng huī chūn fēng 殿diàn shāng xīn qiū yuè táng tóng lóngyuàn táo yìng gōng qiáng jiā mèng zhēn nányōu huān yǒufáng chūn xiāo chéng yuàn qiū bēi huáng shàng xiū méi 绿yóu bàn é huáng qiángshū luán bèicuì xián shā niǎn chēyánglíng é jīng hǎi làng biàn huáng lín fēng zhī jiǔ liáo lèi sān láng

作者简介:

耶律楚材(1190年7月24日 —1244年6月20日),字晋卿,号玉泉老人,法号湛然居士,蒙古名吾图撒合里,契丹族,蒙古帝国时期杰出的政治家、宰相,金国尚书右丞耶律履之子。1215年,成吉思汗的蒙古大军攻占燕京时候,听说他才华横溢、满腹经纶,遂向他询问治国大计。而耶律楚材也因对金朝失去信心,决心转投成吉思汗帐下他的到来,对成吉思汗及其子孙产生深远影响,他采取的各种措施为元朝的建立奠定基础。乃马真后称制时,渐失信任,抑郁而死。卒谥文正。有《湛然居士集》等。

作者的诗词

耶律楚材的诗词

壬午西域河中游春十首 其五

二月河中草木青,芳菲次第有期程。花藏径畔春泉碧,云散林梢晚照明。

含笑山桃还似识,相亲水鸟自忘情。遐方且喜丰年兆,万顷青青麦浪平。

用盐政姚德宽韵

乃祖开元柱石臣,云孙髣髴玉麒麟。从来德炙舆人口,此日恩沾圣世春。

欲草荐书学北海,未开东阁愧平津。而今且试调羹手,伫看沙堤继旧尘。

题西庵所藏佛牙二首 其一

殷勤敬礼辟支牙,缘在西庵居士家。午夜飞光惊晓月,六时腾焰灿朝霞。

一番顶带因初结,七转生天果不差。庸士执方犹未信,防风安得骨专车。

和百拙禅师韵

十方世界是全身,气宇如王绝比伦。与夺机中明主客,正偏位里辨君臣。

眠云卧月辞三岛,鼓腹讴歌预四民。了了了时谁可晓,闲人元不是闲人。

和景贤七绝 其三

今日边城又见君,试弹流水爇梅魂。声和塞色金徽润,香散穹庐玉鼎温。

耶律楚材的名句

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/390105.html

分享给朋友: