当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

哭揭秘监三十四韵注释_解释

ju67kgfg65个月前 (08-28)诗词拼音1

戴良 元代诗词 哭揭秘监三十四韵

jiē jiānsān shí yùn

shì lín chuánzhī rén chén guī hún zhōng dǒng chūn chū guānguó chéngshí zǎo zhì shēn jiāshēng hàn zhòu jiàochéng jūn xué shùzhū shēng shícái huáliù guǎn qīnnán gōng rán zhú běi shěngtīng luán chén shī shū jiù róng táixīn tǎo lùnchōu suì diǎn zhì zuòmài cháng lún xìnshì guī zhōngyàn duān wéishàngzhēn chūn guān fāng zǎidōng guō máilún diāo è gāo fèn huá liú qiěyuǎn xún wēi yuán lián xiù rén hóu shé yóu yīnglǐng jìn shēn qīng míng lái jiàn hǎi xiū lín wángyōu zhōu xiē yāo fēn guó túnliú 西shìluò liàn quēběi guòqín é bēi xuān jìng lín fēng chén jiāng hàn chén yīnshì jiē dēng yòng huáng gōng yǐn lún shǔ xīngtàn qiēmài xiù pín láo zhēng shàngpiāo líng yǒng shuǐ bīn shí jiān lián xiào suì jiǎn gǎn rén xiàn táoyuán liàng rén kuāzhēn diāo xiè kuàng nǎi jiǔ zhān zhūn chéng chángwǎng āi zāi jié chén qián lóu qīn yuán xiàn shùfāng pín zhǒng míng kōngzài wén chángshì mǐn hángnángyóu jiǎn zhǒng dàn jīng zhēn tīng cháng lián yín fēng gēngjiē yīn shān hán yuǎn rùn jīn jǐng shù jīn bái shǒu lùnjiāo huáng quán jué biéchén fēncái bēi bào shū tóu xiá shī chén zūn běi hǎi shéiqiú yǐn dōng duì bīn xiàng lái zhīlèi zhān mǎn jīn

作者简介:

(1317—1383)元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,眷怀宗国,多磊落抑塞之音。有《九灵山房集》。

作者的诗词

戴良的诗词

访止公于文溪

杖锡游兹地,过从动隔年。已无离别想,那有去来缘。

心事青山外,禅机白石前。偶来非道意,敢借慧灯燃。

题永乐寺水竹居

一上高楼恨有馀,登临事往竟成虚。已无阁老履絇迹,徒认匡公水竹居。

佩玉声流池尽处,琅玕影动月来初。从今便结东林社,晓钵高擎老衲如。

怀宋庸庵

《麦秀》歌残已白头,逢人犹是说东周。

风尘澒洞遗黎老,草木凋伤故国秋。

祖逖念时空击楫,仲宣多难但登楼。

何当去逐骑麟客,被发同为汗漫游。

湖下对雨有怀天渊老禅

空蒙暗遥甸,渐沥响高树。

乍萦林表来,复洒重湖去。

潇潇孤兴发,望望寒川莫。

念与道人期,云深不知处。

宿高密

长途跋且涉,征车驰复息。

晓旦发东胶,落景次高密。

城居不几户,驿舍仅容膝。

仆马立空旷,徒侣话曛黑。

客情既牢落,世议复纷惑。

前险虽幸过,后艰方未测。

骨肉在远道,亲朋皆异域。

纵云当别家,胡乃轻去国?明朝望乡处,呜咽泪沾臆!

戴良的名句

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/395130.html

分享给朋友: