当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

示吕生注释_解释

ju67kgfg65个月前 (08-28)诗词拼音1

宋濂 明代诗词 示吕生

shì shēng

shēng jiāxún yáng áng cángruòyào chí wàng mén bàijiè shào shǒu chí piǎonángshū yíng tóuxiě máng miǎo bìng yǎn huā yùnshēng lǎn shǐ néngliǎofēng gāng qiěruì jùn zhào hàncài jìnhāo liú zhí zhào fēng zhī dòng shānshānqiū shí chuí niǎo niǎo bài nánchēngchōng dǎo ěr cái huàn duō kān wéishì zhēn bǎo wén huájiāo xuàn huāng zhì jiù fēi shǎodāngruò líng shí dān zǎo jīng shén yīngmíng huìhuò mèng tūn luó niǎo shè hóukàng xióng hānwànchí huáng 翿dào cǎirǎn xià sān jiù jiàn zhōu sāo wèi jùn shuǎng fēntiān sūnqiǎo shì zhānhuáng chū cóng bǎo yǒushí bèijiǔ 便biànzhǐ wéi稿gǎo báoyǐn huī sǎochūn yuàn nóng yàn qiū líng shī qiánhāoxià chén zhōu shàngshù xuān hào jīn wàn沿yán háo kǎo zhōng rán mén tíng yān gǎn wàng huàn yào shèng zhì wéijīngbái hánghuáng dào liú guāng dàiyōu yǐn làn rán tiān xià xiǎo shéichěng yíng juéwēi dǒuxuán zào ruòfēi líng táihūn zhì míng miǎo chǐjiěfēnbái zào kuáng lán bēnjiāng jué bǎojiāo yuán huàjìn yǒusāng zǎo biē shén jiān shězuòzhōu dǎo fēi jiā huí zhàng gōng wèi jiù píng zào zhīyuán zhèngxué wēi běn suìdiān dǎoěr lái shēn zhīfēi yàn shāofén liáojīngzhì zhěn bàng mèi shì sōu tǎo shàng cán gōng wēi 穿chuān gǎo rěn rǎn shí líng huì shuò tiǎo wèi jiànzōng miào měi yōu xīn dǎo ěr cái shí bèi zhì jīng jiǎo dāngyuǎn gǎi zhé xiè chán rào zhēng shāguǒ liáng chōng bǎo xiān chángshān dōng jiélán wéiliáo fēi fánqiān ráo dào niàn ěr dānglái xiāngtàn shēn yǎo gōng hángyàn suǒ zhīdànxīn xíng jiǎofān fān zhú shí lèi fēng zhōngdào dēng suǒ guì zài róu páo jīn guā duān gǎn qiān shú yún xiá shǐ qiāo huáng huáng zuòshèng gōng zhīzhào miǎn zhān miǎn zhān wèi yán jiǎo

作者简介:

宋濂(1310—1381)字景濂,号潜溪,别号玄真子、玄真道士、玄真遁叟。汉族,浦江(今浙江浦江县)人,元末明初文学家,曾被明太祖朱元璋誉为“开国文臣之首”,学者称太史公。宋濂与高启、刘基并称为“明初诗文三大家”。他因长孙宋慎牵连胡惟庸党案而被流放茂州,途中病死于夔州。他的代表作品有《送东阳马生序》、《朱元璋奉天讨元北伐檄文》等。

作者的诗词

宋濂的诗词

紫髯公子行

紫髯公子五花骢,蛇矛犀甲八紥弓。

黄昏冲入北营去,衮衮流星天上红。

十万雄兵若秋隼,千瓮行酒须臾尽。

太白在天今岁高,千旄指处皆齑粉。

凉州白骑少年儿,紫绣麻来似罴。

鸦翎羽箭始一发,射翻不翅牛尾狸。

紫髯紫髯勇无比,愧杀生须诸妇女。

当年冠剑图麒麟,何曾三目异今人。

越歌(八首。约杨推官同赋)

劝郎莫食鉴湖鱼,劝郎莫弃别时衣。

湖中鲤鱼好寄信,别时衣有万条丝。

春夜辞

女龙滞云香雨腻,轻黄惹柳凉脆脆。

蛮丝不系软风痕,白玉燕钗分两翅。

桃花月下采鸾门,鱼钥不眠长锁春。

芳魂行遍秦川道,百子堂空无一人。

更深不耐山乌哭,擫管调丝作新曲。

天海风涛夜不收,龙头吐浆割春绿。

上元不寄锦字书,守宫谁复问巴西。

绀阶但种相思子,产出青青连理枝。

秦宫谣

五坊小儿骑骏马,翠蛾彩女斗花鹑。

御路泥深龙辇过,小队黄衣四十人。

题李易安书琵琶行

佳人薄命纷无数,岂独浔阳老商妇。

青衫司马太多情,一曲琵琶泪如雨。

此身已失将怨谁?世间哀乐长相随。

易安写此别有意,字字欲诉中心悲。

永嘉陈侯好奇士,梦里谬为儿女语。

花颜国色草上尘,朽骨何堪污唇齿。

生男当如鲁男子,生女当如夏侯女。

千载秽迹吾欲洗,安得浔阳半江水!

宋濂的名句

穷冬烈风,大雪深数尺,足肤皲裂而不知。 :出自《送东阳马生序

长江如虹贯,蟠绕其下。 :出自《阅江楼记

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/399862.html

分享给朋友: