当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

琴赋注释_解释

ju67kgfg65个月前 (08-28)诗词拼音1

嵇康 魏晋诗词 琴赋

qín

    shǎohǎoyīn shēng chángér wán zhī wéiyǒushèngshuāiér biàn wèi yǒuyàn ér juàn dǎo yǎng shén xuān qíng zhì chǔqióng ér mènzhě jìn yīn shēng shì zhī ér yín yǒng zhì yín yǒng zhī yán 广guǎngrán yīn zhī zhī xiàng shì cái shì bìngwéizhī sòng zhì fēng liú xiāngchēngcái gānwēi wéishàngshēng yīn bēi āi wéizhǔ měi gǎn huàchuí wéiguì rán wèi jìntuī suǒ yóu yuán jiěyīn shēng lǎn zhǐ wèi zhī qíng zhòng zhī zhōngqín zuì yōu zhuì suǒ 怀huái wéizhī     yuē     wéi zhī suǒ shēng tuō jùn yuè zhī chóng gāng zhòngrǎng dàn zǎicānchén ér gāo xiāng hán tiān zhī chún yuè zhī xiū guāng fēn yún mào fēi yīng ruí hào cāng jǐngyuān dàn gānjiǔ yáng jīngqiān zǎidàijiàshén zhì ér yǒng kāng qiěshān chuān xíng shì pán yǐn shēn cuī wéi cén yán gèn lǐng chán yán zuò 崿è yín dān xiǎn qīng wànxún ruònǎi zhòngyǎn zēng yǎn jiǎn yún miǎo lóng chóng zhuàng jué wēi wēi ér xiù zhēng líng yún shén yuān ér liūěr nǎi diān bēnkuáng zhēng liú chù yán wēi biāo xiū xiōng yǒngténg báofèn yáng tāo zhì péngpài wān shàn xiāngjiū fàng chuān zhōngzhōu ān huí mài ěr chángdànyáng yáng yíng bào shān qiū xiángguānzhī suǒ chǎn àozhī suǒ bǎo zhízhēn guài láng gān yáo jǐn cóng léihuàn yǎn ruònǎi chūn lán bèidōng shātáng zhí西juān zhái yáng yǒngqián xuán yún yīnshàngxiáng luán diān qīng lòurùn huì fēng liú jiānsǒng jìng wēi wēi qīng xián suǒ jīngyíng zuǒ yòu zhě rán shén ér yuàn ài     shì dùn shì zhī shì róng zhī chóu nǎi xiāngdēng fēi liáng yuè yōu yuán qióng zhī zhì jùn 崿è yóu xià zhōu xuányǒng wàng miǎo ruòlíng fēi xiékūn lún kànhǎi méi zhǐ cāng zhī tiáo lín huí jiāng zhī wēi shí zhī duō léiyǎng shān zhī huī xiàn yuè zhī hóng chǎng xīn kāng kǎi wàng guī qíng shū fàng ér yuǎn lǎn jiē xuān yuán zhī yīn lǎo tóng guī qīn tài róng zhī gāo yín ér xīngjiǎtuō xīn nǎi zhuó sūnzhī zhǔn liángsuǒ rènzhì rén shū zhì wéiqín nǎi 使shǐ jiàng shífèn jīn kuí xiāng jiàn bān chuí chěng shén sōu huìlǎng tiáojūn huáhuì diāo zhuózǎo chuí wén cuò xiàng cuì 绿xián yuán zhī huī zhōng shān zhī yuán yǒulóng fèng zhī xiàng rén zhī xíng bǎihuī shǒu zhōng tīng shēng huáróng zhuó yuè cǎiyáng míng líng lún tián lián cāo zhāng jìn jūn xīn shēng liáo liàng wěi     chū tiáojiǎogōng zhǐxiāngzhèng cānbìngshàngxià léiyīngchěn chuō lěiluòměi shēng jiāngxīngchǎng ér dān ěr nǎi zhèngshēng zòu miào yáng bái xuě qīng jiǎofēn línlàng liú huàn yín yǎn ér yōu càn ér gāo shì chí xiāngshǔpèi téng è ér jìng wěi ér fánzhuàng ruòchóng shān yòu xiàng liú hào tāngtāngé é fán yuān suō líng zòng huò huòfēn jiǎn róng shòu jiéyīngbiàn jīng míng shàn ān guǐ yáng yáng shēng liè xiá hán xiǎn mèi sòng zhōng piāo xiǎng tài     ruònǎi gāo xuān fēi guān广guǎngxià xián fáng dōng qīng lǎng yuè chuí guāng xīn cuì càn yīng huī liú fāng shì lěng xián tiáoxīn xián shǒu mǐn chù zhì wéi suǒ chū shè shuǐ zhōngzòu qīng zhǐchǎng táng yáo zhōng yǒng wēi kuān míng hóng rùn yōu yóu chú zhì xián ān xīn shēng dài yuē líng yáo yíng zhōu yàoliè wéihǎochóucān hàng xiè dài zhāoxiá miǎo piān piān báotiān yóu wànchāo wěixìng mìng rènliú qīng xiǎng huìxián zhī chóu miùshì yǐn xiàng lán zhòng yīn jiāngxiē gǎi yùn tiáonòngnǎi yáng yán rǎng hào wàn fēi xiānzhǐ chí fēn diào sān diǎn shuǐ jiā dānrén pángliú màn huò pái huái yōng àn pán huán yǎng cóng róng wán ěr fèn fēng hài yún luàn láo líng huòbàn sànfēng róng fěiwěi huàn làn yīng shēng yuè cǎicǎicàn càn huò jiānshēng cuò róu zhuàng ruòguǐ shuāng měi bìngjìn pián chí chū ruòjiāngguāi hòu tónghuò ér zhí ér huò xiānglíng ér luàn huò xiāngér shū shí jié kāng kǎi huò yuàn ér chóu chú piāo yáo qīng mài zhà liú lián ér shū huò cāntán fándié zǎnzòng héngluò 驿bēndùn xiāngjiē léizàn jiānróng guī yàn wěi dān shíruònǎi xián shū hóng xiānyǒuqīng tiáo chǎng àn yǎn wēn róu wǎn shùn ér wěishéhuò chéngxiǎn tóu huìyāo wēi yīng ruòkūn míng qīng chí ruòyóu 鸿hóng xiáng céng fēn wén fěiwěiqiàn縿shān wēi fēng yīn huò lǒuluōpiǎoliáo liè qīng hángdànmíng huà

作者简介:

嵇康(224-263,一说223-262),字叔夜,汉族,三国时期魏国谯郡铚县(今安徽省宿州市西)人。著名思想家、音乐家、文学家。正始末年与阮籍等竹林名士共倡玄学新风,主张“越名教而任自然”、“审贵贱而通物情”,为“竹林七贤”的精神领袖。曾娶曹操曾孙女,官曹魏中散大夫,世称嵇中散。后因得罪钟会,为其构陷,而被司马昭处死。

作者的诗词

嵇康的诗词

赠秀才入军

鸳鸯于飞,肃肃其羽。朝游高原,夕宿兰渚。

邕邕和鸣,顾眄俦侣。俛仰慷慨,优游容与。

鸳鸯于飞,啸侣命俦。朝游高原,夕宿中洲。

交颈振翼,容与清流。咀嚼兰蕙,俛仰优游。

泳彼长川,言息其浒。陟彼高冈,言刈其楚。

嗟我征迈,独行踽踽。仰彼凯风,涕泣如雨。

泳彼长川,言息其沚。陟彼高冈,言刈其杞。

嗟我独征,靡瞻靡恃。仰彼凯风,载坐载起。

穆穆惠风,扇彼轻尘。奕奕素波,转此游鳞。

伊我之劳,有怀遐人。寤言永思,寔钟所亲。

所亲安在,舍我远迈。弃此荪芷,袭彼萧艾。

虽曰幽深,岂无颠沛。言念君子,不遐有害。

人生寿促,天地长久。百年之期,孰云其寿。

思欲登仙,以济不朽。缆辔踟蹰,仰顾我友。

我友焉之,隔兹山梁。谁谓河广,一苇可航。

徒恨永离,逝彼路长。瞻仰弗及,徙倚彷徨。

良马既闲,丽服有晖。左揽繁弱,右接忘归。

风驰电逝,蹑景追飞。凌厉中原,顾盻生姿。

携我好仇,载我轻车。南凌长阜,北厉清渠。

仰落惊鸿,俯引渊鱼。盘于游田,其乐只且。

凌高远盻,俯仰咨嗟。怨彼幽絷,室迩路遐。

虽有好音,谁与清歌。虽有姝颜,谁与发华。

仰讯高云,俯托轻波。乘流远遁,抱恨山阿。

轻车迅迈,息彼长林。春木载荣,布叶垂阴。

习习谷风,吹我素琴。交交黄鸟,顾俦弄音。

感悟驰情,思我所钦。心之忧矣,永啸长吟。

浩浩洪流,带我邦畿。萋萋绿林,奋荣扬晖。

鱼龙瀺灂,山鸟羣飞。驾言出游,日夕忘归。

思我良朋,如渴如饥。愿言不获,怆矣其悲。

息徒兰圃,秣马华山。流磻平皋,垂纶长川。

目送归鸿,手挥五弦。俯仰自得,游心太玄。

嘉彼钓叟,得鱼忘筌。郢人逝矣,谁与尽言。

游仙诗

遥望山上松,隆谷郁青葱。自遇一何高,独立迥地双。

愿想游其下,蹊路绝不通。王乔弃我去,乘云驾六龙。

飘遥戏玄圃,黄老路相逢。授我自然道,旷若发童蒙。

采药钟山隅,服食改姿容。蝉蜕弃秽累,结友家板桐。

临觞奏九韶,雅歌何邕邕。长与俗人别,谁能睹其踪。

答二郭诗三首 其二

昔蒙父兄祚,少得离负荷。因疏遂成懒,寝迹北山阿。

但愿养性命,终己靡有他。良辰不我期,当年值纷华。

坎凛趣世教,常恐婴网罗。羲农邈已远,拊膺独咨嗟。

朔戒贵尚容,渔父好扬波。虽逸亦已难,非余心所嘉。

岂若翔区外,餐琼漱朝霞。遗物弃鄙累,逍遥游太和。

结友集灵岳,弹琴登清歌。有能从我者,古人何足多。

代秋胡歌诗 其七

徘徊钟山。息驾于层城。徘徊钟山。息驾于层城。上荫华盖。下采若英。

受道王母。遂升紫庭。逍遥天衢。千载长生。歌以言之。徘徊于层城。

四言诗 其四

敛弦散思,游钓九渊。重流千仞,或饵者悬。猗与庄老,栖迟永年。

寔惟龙化,荡志浩然。

嵇康的名句

息徒兰圃,秣马华山。 :出自《赠秀才入军·其十四

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/404951.html

分享给朋友: