当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

忆山送人五言七十八韵注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-21)诗词拼音1

苏洵 宋代诗词 忆山送人五言七十八韵

shān sòng rén yán shí yùn

shǎonián tuòān jiānzòng shì tiān xià ài zhòu kuān shān chuān kànyàn hào rán suìwàng huánmín é zuì xiān jiànjīng guāng yàn 西chuān yuǎn wàng wèi shàngdàn ài qīng ruòhuán xuě dōng méijìng xià qiū duō shéyuánchéngchūn nǎi gǎn pān chányán yǒuróng zuǒ yòu hào鹿yuán yīn xuě shínuǎn chéng gāo lán jīngdào jué dǐng xuàn shǒu diān kǒng xià yīng chángtàn zuò dìng liáo fēng fēi rén huán yǎng miàn niè yún xiá chuí shǒu bǎi shān lín fēng nòngjīn xiù piāo ruòfēng zhōngxiān qièlái yóu jīng zhǔ tán xiào dēng xiá chuán xiá shān píng gāng xiá shuǐ duō hàn tuān chángfēng sòng qīng fān piē guònánxiángguānjiānzuì ài miào shí shùdiān sǒng sǒng qīng gānzhēshǒu jiànduān guǐ guài lǎo shíwán chángjiāng hún hún liú chù niè lán gǒu fēi xiá shān zhuàng hào hào biānkǒng shì zào 使shǐ xiǎn qiějiān jiāng shān liǎng xiāngzhí hòu shì shuǐ huàn shuǐ hángyuè zhōu shì zhēng ān làn màn zǒu chén ěr áochī hūn zhōngféng hàn shuǐ luàn liú ài qīng yuān dào féng chén zhuóxiá hén zhèn biān jīng shī léisuì guān yōu yōu xiāng niàn zhōngchéng cǎn rán liú chí chēzǒu huán yuán shì shísōng yuè dàng dàng róng mào zūn zhòng shān liè zhèn zhōngyuán zhì huáxià xiù zhào tiān shàngxià shùshí yìng jié qīng cuán cuán jiànzhōng nán kuí àn pán chángān yuè kànsān yuè 怀huái bào dǒuqiān jiànjiàndào jìnshān zhàn yín yuán xià kàn shí齿chǐ jiāo chán xiǎn jiān zuǒ shān yòu jué jiàn zhōngshéng qiān ào zhù ān pèi rěn biān léiléizhǎn jué fēng xiāngshǔlián bèichū huò jùn yuǎn zhēng xiān huò shí gāng lǐng xià xiǎn jiān guài shì kànhǎoqín biàn qīng huān hánghángshàngjiàn miǎn qiángzhǒng qián jiǎoshǒu wàng guó màn màn dàn qīng yān xià 鹿tóubǎn shǐ jiànpíng shātián guī lái zhuàng bào nánliú lián suì使shǐ shí zǎicháng zhōu xuányòu wén yuè zhōngshān míng shuǐ chéngxiānbǎi jīn mǎi jùn wǎng cún tóu shēn yuè shǒu yuán fēi xià èr qiān chǐqiángliè gānrùn sànwéibiàn zuòshān zhōnghán èr lín suìhuò gāo sēng yán wèn jué shèngjìng dǎo tóngpān yuè juàn yàn yán hángdān xià shān nán mài zhīnán qián lǐng wàng jiànwǎng nán便biàndēng wán yīn kuī qún mán jìng cháng guī bào chóu jiān jiān dào jiāzài chū dùné shí nián zuó wén shān jùn tài shǒu léi jūn xián wǎng qiú shímiàn jiànshān pán jué héngsān fāng yǒulèi huán bāo guǒ liù zhōu zhī wéichángyuán shǔ shān qiào chán wēn lèi sōng huábèixiàng duō nóng fánjūn yǐng chuān xiù liù zǎiwéishǔ guān 簿shū wéiléitiān qiú lóngfán mín shān qīng chéng xiàné méi nán jiānyòu dào jiànrán yǒupēng zhī niú guòyǎn cān shǐ wèi fàn xiá yuējīn yòu qiān zhīyǒudōng běi shān rán sòng guī xuān shān jiànzhùkàn

作者简介:

苏洵(1009年-1066年),字明允,汉族,眉州眉山(今属四川眉山人)。北宋文学家,与其子苏轼、苏辙合称“三苏”,均被列入“唐宋八大家”。苏洵长于散文,尤擅政论,议论明畅,笔势雄健,有《嘉祐集》传世。

作者的诗词

苏洵的诗词

欧阳永叔白兔

飞鹰搏平原,禽兽乱衰草。

苍茫就擒执,颠倒莫能保。

白兔不忍杀,叹息爱其老。

独生遂长拘,野性始惊矫。

贵人识筠笼,驯扰渐可抱。

谁知山林宽,穴处颇自好。

高飚动槁叶,群窜迹如扫。

异质不自藏,照野明暠暠。

猎夫指之笑,自匿苦不早。

何当骑蟾蜍,灵杵手自捣。

颜书四十韵

任君北方来,手出《邠州碑》。

为是鲁公写,遗我我不辞。

鲁公实豪杰,慷慨忠义姿。

忆在天宝末,变起渔阳师。

猛士不敢当,儒生横义旗。

感激数十郡,连衡斗羌夷。

新造势尚弱,胡马力未衰。

用兵竟不胜,叹息真数奇。

杲兄死常山,烈士泪满颐。

鲁公不死敌,天下皆熙熙。

奈何不爱死,再使踏鲸鳍?公固不畏死,吾实悲当时。

缅邈念高谊,惜哉我生迟。

近日见异说,不知作者谁。

云公本不死,此事亦已奇。

〈或云公尸解。

虽见杀,而实不死。

〉大抵天下心,人人属公思。

加以不死状,慰此苦叹悲。

我欲哭公墓,莽莽不可知。

爱其平生迹,往往或孑遗。

此字出公手,一见减叹咨。

使公不善书,笔墨纷讹痴。

思其平生事,岂忍弃路岐?况此字颇怪,堂堂伟形仪。

骏极有深稳,骨老成支离。

点画乃应和,关连不相违。

有如一人身,鼻口耳目眉。

彼此异状貌,各自相结维。

离离天上星,分如不相持。

左右自缀会,或作斗与箕。

骨严体端重,安置无欹危。

篆鼎兀大腹,高屋无弱楣。

古器合尺度,法物应矩规。

想其始下笔,庄重不自卑。

虞柳岂不好,结束烦馽羁。

笔法未离俗,庸手尚敢窥。

自我见此字,得纸无所施。

一车会百木,斤斧所易为。

团团彼明月,欲画形终非。

谁知忠义心,余力尚及斯。

因此数幅纸,使我重叹嘻。

我客至止

我客至止,我迎于门。

来升我堂,来饮我尊。

羞鳖不时,詈我不勤。

求我何多,请辞不能。

客谓主人:唯子我然。

求子之多,责子之深,期子于贤。

朝日载升

朝日载升,薨薨伊氓。

于室有绩,于野有耕。

于途有商,于边有征。

天生斯民,相养以宁。

嗟我何为?踽踽无营。

初孰与我,今孰主我?我将往问,安所处我?

有触者犊

有触者犊,再箠不却。

为子已触,安所置角?天实畀我,子欲已我。

恶我所为,盍夺我有?子欲不触,盍索之笠?

苏洵的名句

佳节久从愁里过,壮心偶傍醉中来。 :出自《九日和韩魏公

晚岁登门最不才,萧萧华发映金罍。 :出自《九日和韩魏公

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/50981.html

分享给朋友: