当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

青山高为宋郎中德之作注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-22)诗词拼音1

程公许 宋代诗词 青山高为宋郎中德之作

qīng shān gāo wéisòng lángzhōngzhī zuò

qīng shān gāo liù liù fēng yáo juān diéqiān wànrèn dǒu西nán tiān bàn kōngzhēng lán pēnbáoxiècuì píngyǎn ǎi shēn zhòngzhīdān wěidào fēi lóu jié guānpiǎomiǎo shén gōng zhàng rén tiān shàngguān ài dié zhàng gāo lóng sǒng zòu shū bái jīng shān shàngzhī gōng chén qǐng wéishǒu gōng yuèjiǎn liè xiān gōng hángzhī tóngpíng hàn zòu dǎo jiàng jiéshuāng qīng tóng yuè líng é yuǎn bēnmìng xià guǐ méng 鸿hóng dān shū xiàoxiǎo zhū zhí shì yán qiěgōng chì míng lóng hàn zhǐ jīn jié zhū chuángxiǎng zōng yún áo kēng hōng dòngtiān xiǎo liáo liàng chāng fēng yǒushí shān kōngyǒng dǒubǐng chū méixuàn yǎn qiān dēng hóngqīng shān gāo liù liù fēng zhàng rén gōng quēyuǎn céng qióng fēi xiān lái wǎng ān féng shān zhōngrén mèi yōu xuānshān xuě wēng xíng xiāo hàn hào shén mào qíng luán sēn lǎo sōng sān shēng zēngshì zhàng rén zhī zuǒ yòu chū kǒng lǎo zhúqiánzhī xué gāi tōngmáo shān jiānèr shí nián yōu huó huì qióng bái yún fēng yuè chuāng lóng quán bǎishí yōng zhàng rén mǐn shì hùnzhuó chì qiǎn xià shān kāi mēngbèibiān lín jià tíng líng lóng gāo gāng míng zhòng niǎo yīn xiū mén zài jiǔ níng gōng piāo rán zhěng fēi xiá pèi jiā shān shuǐ chǔxiécóng xiān chá shàng yǒulóu dàng yàng wànqǐng fēng tāo zhōngjiǔ hān hào ruǐ zhū sān dié zhī xiǎn yùn chū méijiāo shèn bēi lóng dào féng chóuchí lǎo xiān bǎishǒu xiào yān míng méng hùnchéng ān zhōngshùmíng xiá shàngdànjiá kànfēi 鸿hóng zhàng rén chēn guī luán fèng zhān tīng yōng wén zhì rén shì wàng shì kěn xué shān zhī kuài shǒu bào cóng ōu lái shén qīng dòngtiān péng hǎi dōng shǒu xié tiān sūnyún hàn zhī zhù xià shì zuǎn zhī zhuō gōng hòu xiān xiāngwàng bǎi nián mìng gōng qīng shān zhī yān xiá nóng liù shí shuǐ shēng líng lóng yuán zhīqiángyuàn zhù gōng yòng

作者简介:

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。

作者的诗词

程公许的诗词

洪城沈运干新园三首

花压墙头柳映门,红城一曲沈家园。

意行自与春风约,休问新亭卖酒喧。

慧明王道士赠蜜黄精

慧明道士别经年,肘后飞金秘不传。

崖密黄精分遗我,冰容或可觊飞仙。

自七曲祠下乘马至上亭二首 其二

仗卫森严九虎关,从前错为敌人宽。那知黄竹瑶池梦,历尽青天蜀道难。

回首烟尘三辅隔,惊心风雨五更寒。淋铃一曲上亭驿,好并千秋金镜看。

内机知府郎官再和示教清拔遒美手不能置用韵

世味轻於玉斗撞,向来骄气为君降。

暂离约会春风早,催逐飞帆下楚江。

县圃莲花方开同时木犀吐芳刘光远仙尉赋诗为

季丰苦积阴,泥迳殊窘步。

彼姝水花红,媚此晴色暮。

邂逅小山桂,缠洗山掌露。

相携斋阁来,不著丹铅污。

杲之与黄香,胡为此同聚。

向来古锦九,散落不知数。

吟肠久荒涩,幽赏但默喻。

殷勤吴市仙,能供岩壑趣。

诗味淡愈佳,交情凝有素。

我愿同茑萝,得与长松附。

程公许的名句

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/62246.html

分享给朋友: