当前位置:首页 > 诗词拼音 > 正文内容

秋思注释_解释

ju67kgfg66个月前 (08-22)诗词拼音1

释函可 明代诗词 秋思

qiū

鸿hóng yàn zhú fēi yún qīng tiān yǒuhángxiōng běn rén zhòng yún wángbǎicuàn dōng hǎi shū liú nán hǎi pángxiāngwàndōng nán yǒng xiāngwàng zài chángān xià gòngliǎng shuāng zhāohòu mén fēi zhāohuí qiān chángzài nán guó shì xiān wángjiàoxùn yán dào kāng zài jiāyuán qiángshū qióng xīngjìng yuán xiāng shén rén shì wén zhāng dāngchūn èr sān yuè fēng chuī bǎi cǎo chángdēng táng xiàn 寿shòu jiǔ sànzhì chóng gāng xià tīng huáng yīn yīn tíng guǎn liángzhē绿chí bāohuáng jīn chuáng tóng xià jīn jǐng wéi yòuhuáng báoxiàng kōngjiē lián mèi yán yuè guāng jiànméi huā kāi lóu shàngchuāng yìng zhī zhī shī chéng xiāng hǎojǐngtóngshǎng jiā niàng tóngcháng hán tóngbèitóngshāng xiān jiànbèixiělèi jìnwāng yáng sān zǎicǎo zhōngābàng bǎirán tuán luán fēi jiǔ chángbàibiézhū kuāng zhòng dēng xián shū yún qián fāng shū báoqīng jīn xīn rán lǎo páng āchùtǎng zǒu shǎonián chángbào zhì suī shū ròu xiāngwàng zhāoyuè zhuì gòngcāng huáng jīng chángzhī zhēpiāo líng tiān fāng shū bīng zuì bǎo bīng shuāng yuǎn tīng jiā chuī huí tóupàn xiāng qián yuè piànzhǐ lái cuī xiōng liègān cháng jǐng shí jiācǎn yāng shū shàng zhěn mìng zài wēi máng kǒng wèi zàng shéigàicángdēng shān shè liáng shān xiāo xiāo shuǐ tāngtāngān gāo fēi jià áo xiáng kuáng xià lái bái zhòu hēi línlàng

作者简介:

释函可(1611-1659),字祖心,号剩人,俗姓韩,名宗騋,广东博罗人。他是明代最后一位礼部尚书韩日缵的长子。明清之际著名诗僧。

作者的诗词

释函可的诗词

寄徐氏昆仲

钟山王气散残霞,犹向乌衣识旧家。义士肝肠才子韵,人间富贵梦中花。

已知麟阁三秋草,何处青门五色瓜。珍重玉函天藻在,伫看溟渤又飞沙。

赠赤公五首 其四

狮子曾闻住罽宾,如空何必问前因。霜连白草开荒后,日射黄金布地新。

旧疏未焚藏衲角,长歌应悔杂京尘。当时妙喜交游广,书到衡阳有几人。

赠海城王令公五首 其三

天明野外劝农回,又向城头辟旧莱。才欲关门看宋拓,忽闻吏报老僧来。

山鬼四章章四句

明月在天,塔影在地。北风凄凄,惟吾与尔。

塔影在地,明月在天。汝不我处,人谁汝怜。

汝惟一舌,我惟一脚。我啸汝歌,汝歌我跃。

天地草草,山河落落。霜老星残,云胡不乐。

心公移寓木公舍得子二首 其二

相依庑下朔风吹,更截牛衣为裹儿。想得高堂寒夜梦,拨开深雪自含饴。

释函可的名句

创作背景

扫描二维码推送至手机访问。

版权声明:本文由诗词拼音发布,如需转载请注明出处。

本文链接:http://mayajj.cn/sc/77529.html

分享给朋友: